Cánh cửa sắt đóng mạnh lại sau lưng, dù lường trước được sự việc, Lâm Tiểu Phượng vẫn có chút hậm hực:” Đúng là có vấn đề, ông chủ bị bắt đi, vậy mà người làm thản nhiên như thế, hiếm có thật.” Dư Tội khẽ gật đầu, y cũng chú ý tới điểm ấy, ông già đó mồm đầy dối trá, không tin được câu nào. Hai người vờ rời đi, chỉ vài bước quay lại, dựa vào cổng sắt đợi. “ A, Tiểu Trương hả, lại tới rồi ... vẫn con mụ đêm qua tối, mặt rỗ ấy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.