Xe dừng lại ở bệnh viện nhân dân số 3, không khí bay qua cửa sổ mang theo mùi bụi quen thuộc, Cố Nguyên Thanh không thoải mái, chất lượng không khí nơi này kém xa so với nông trường cải tạo, so ra, hắn thích không khí điền viên hơn. Cửa sau mở ra, hắn khom người xuống xe, máy móc nói một câu cám ơn với quản giáo tháo còng cho mình. Tóc đã hoa râm song rất sạch sẽ, da mặt rám nắng nhưng khỏe mạnh, còn mặc bộ âu phục rất hợp người, đây là quần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.