Dư Tội nhìn Tiêu Mộng Kỳ, được cô gật đầu khuyến khích, vỗ bàn nói: “ Tôi đồng ý với ý kiến của Thử Tiêu, bắt hết về.” Ái chà, đúng là muốn ăn chửi, Hùng Kiếm Phi muốn đập đầu vào tường, chắp tay vái y một cái. Thử Tiêu cười cười khành khạch: “ Đúng là anh hùng cùng chí, tôi nói mà anh em ta là một đôi, người khác làm sao so được.” “ Nhân tài ngốc như anh làm sao tôi bì được.” Dư Tội né tránh: Cả phòng á khẩu chốc lát, sau đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.