Phúc lợi viện cũ kỹ, nhà cửa chắp vá, kinh phí hoạt động eo hẹp, nên chẳng có người chuyên trách quản lý hồ sơ, lưu trữ kiểu cũ, giấy tờ chất thành đống, lại còn tàn khuyết. Cả đám đành cắn răng mà tra, càng tra càng nản, cô chăm sóc trẻ cũng phân tán khắp nơi, tới giờ cơm hỏi vài người biết chuyện, khi gặp được người đầu tiên nhớ ra Lâu Vũ Thần đó là chuyện mấy tiếng sau. Tra án là vậy đấy, đa phần là vất vả, mệt mỏi, lặp đi lặp lại còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.