Mục lục
Gia Phụ Hán Cao Tổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Phì kinh ngạc vì phản ứng của Lưu Trường, nhưng rất nhanh bế nó lên, bế rồi lại không chịu nổi:" Cái thằng nhóc con này vì sao thành nặng như thế?? Mau xuống đi, xuống đi, ta bế không nổi nữa rồi."

Khi Lưu Trường còn rất nhỏ, Lưu Phì thường bế nó đi chơi. Đương nhiên, trừ Lưu Doanh ra, mấy đứa đệ đệ khác cơ bản đều được hắn nhìn lớn lên. Nhưng Lưu Trường bây giờ thì hắn bế không nổi nữa rồi, cái thằng nhãi này nặng như đá, chỉ đành quỳ trên mặt đất ôm Lưu Trường vỗ vỗ lưng nó an ủi.

"Đừng khóc, đừng khóc nữa, bọn họ chỉ tới nơi tốt hơn thôi mà."

"Đã lớn thế này rồi mà vẫn thích khóc như cũ à?"

Luận tới dỗ trẻ con, Lưu Phì làm đại ca quả nhiên rất xuất sắc, mau chóng dỗ dành được Lưu Trường, lại lấy từ trong lòng ra ít đồ ăn vặt, đều là những thứ quả khô, nhân hạt mà Lưu Trường khi còn nhỏ thích nhất. Nhìn Lưu Phì và Lưu Trường thân mật như vậy, trong mắt mấy đứa ca ca nhìn về phía bọn họ đều mang theo sự hâm mộ và khao khát.

Từng có thời đại ca cũng chiếu cố mình như vậy, nhưng bọn họ thực sự không cách nào học theo Lưu Trường, gọi một tiếng ca, sau đó lao vào lòng đại ca nữa.

Có điều Lưu Trường quấy một hồi làm mấy huynh đệ không còn gò bó như ban đầu nữa, bọn họ lần lượt tập trung quanh Lưu Phì, ríu rít lên tiếng hỏi han đủ mọi loại chuyện.

"Đại vương, người nước Tề ăn cái gì? Có phải bọn họ ra ngoài đều ngồi thuyền không?"

"Đại vương, huynh quản lý bao nhiêu bách tính? Bọn họ nhìn thấy huynh có phải kích động lắm không?"

Lưu Phì nắm tay Lưu Trường, cười đáp những câu hỏi của bọn chúng:" Chuyện của đất Tề đều giao cho Tào tướng quốc quản lý, ta mỗi ngày làm việc của mình, rất ít khi xuất cung ..."

"Sở vương và Kinh vương hẳn là sắp tới rồi, chuyện cụ thể các đệ có thể đi hỏi họ, bọn họ hẳn là biết."

Sở vương và Kinh vương đúng là đã về.

Nhưng mà vấn đề là, cũng chỉ có Sở vương và Kinh vương về thôi, các vị chư hầu vương khác không về, đó cũng là nguồn cơn làm Lưu Bang nổi giận.

Sở vương tên Lưu Giao, Lưu Giao là đệ đệ nhỏ nhất của Lưu Bang, cũng là thúc phụ của đám Lưu Trường. Vị thúc phụ này đúng là rất giỏi, hắn chẳng giống Lưu Bang chút nào.

Đám Lưu Trường đều rất thích vị thúc phụ nho nhã này, Lưu Giao trông rất nho nhã, làm người cũng nho nhã, dáng vẻ tuấn tú anh vũ, phối hợp với trường kiếm, cảm giác đầu tiên mang tới cho người ta là nho tướng vô song. Đám nhi tử của Lưu Bang đem so với phụ thân thì tựa hồ càng thích vị thúc thúc này.

Lưu Giao thích nho sinh, hoặc có thể nói là hắn rất tôn trọng người có học vấn, hắn nuôi cả một đoàn môn khách đông đảo. Khi đó rất nhiều người có ý đồ đem hắn so với công tử Ngụy Vô Kỵ trước thời Tần, cho rằng hắn là Ngụy Vô Kỵ của Đại Hán, hàm ý trong đó thì ai cũng rõ.

Được rồi, Lưu Giao có lẽ đúng là Ngụy Vô Kỵ, nhưng Lưu Bang không phải là Ngụy vương. Đối diện với đứa đệ đệ văn võ song toàn, được người ta yêu quý, lại nuôi một đống môn khách này, Lưu Bang không có chút nghi kỵ nào, hai người thường ngày tấu biểu không giống tấu biểu mà giống thư nhà.

Lưu Giao dâng tấu nói đất Sở năm nay được mùa, Lưu Bang trả lời: Biết rồi, tối qua ăn hơi nhiều, bị đau bụng.

Lưu Giao lại dâng tấu nói bệ hạ chú ý sức khỏe, ăn ít thôi. Lưu Bang gửi thư trả lời: Ngự trù làm ngon quá, lần sau đệ tới cho đệ thử.

Tình cảm hai huynh đệ rất tốt, Lưu Bang nhìn tựa vô tình nhưng lại đặc biệt coi trọng tình cảm, ông ta là người rất phức tạp, rất rối rắm. Ông ta có thể cười ha hả thỉnh cầu kẻ địch đem thịt của phụ thân chia cho mình một bát, lại có thể đối đãi với tiểu thiếp của phụ thân như mẹ đẻ của mình, còn sủng ái với đứa đệ đệ khác mẹ của mình như thế.

Lưu Giao trở về bái tế được một ngày thì bị đám hoàng tử vây lấy không rời.

Đối với vị thân thúc thúc một cái nhấc chân nhấc tay cũng đầy sức hút này, mấy đứa nhóc thích lắm. Lưu Doanh rất thích cùng thúc thúc đàm luận học vấn, Lưu Như Ý thích cùng thúc thúc đàm luận thế cục thiên hạ, Lưu Hằng thỉnh giáo sách lược trị thiên hạ, còn Lưu Trường thích nghe thúc thúc kể chuyện.

Khi Lưu Trường nhỏ, Lưu Giao luôn kể chuyện cho nó nghe, hắn đem những chuyện thú vị trên lịch sử cải biên thành câu chuyện thích hợp với trẻ con, sau đó kể cho Lưu Trường. Rất nhiều nhân vật lớn như Chiến Quốc tứ đại công tử, như rất nhiều vị minh quân trước thời Tần, Lưu Trường đều được biết từ vị thúc thúc này.

Còn về phần Kinh vương thì tên là Lưu Cổ, là đường huynh họ xa của Lưu Bang, cũng coi như là thúc thúc của đám Lưu Trường rồi. Nhưng Lưu Cổ không mấy thân cận với bọn họ, dù sao khác với Lưu Giao, hắn không thể gặp gia quyến của Lưu Bang bất kỳ lúc nào. Hơn nữa người này tính khí nóng nảy, cũng không thích trẻ nhỏ cho lắm.

Hắn dựa vào quân công của bản thân thêm vào họ Lưu mới có được vương tước, thường ngày luôn nghiêm mặt.

Người trong họ tộc tới bái tế đúng là không ít, cũng coi như là một cuộc tập trung lớn của tông tộc Lưu thị, nhưng trừ hai vị đại vương này ra thì không có vị vương nào về. À còn có một vị vốn là Đại vương Lưu Hỉ, nay là Hợp Dương hầu. Vì vào năm Hán đế thứ bảy, cũng chính là ba năm trước, Hung Nô tấn công nước Đại, thân là Đại vương, vậy mà Lưu Hỉ bỏ nước bỏ dân chạy mất.

Lưu Bang nổi giận, giáng hắn thành hầu.

Ngoài hắn ra còn có nguyên Triệu vương Trương Ngao, nay là Tuyên Bình hầu.

Hắn cũng được tính là tông thất, nguyên nhân chủ yếu vì hắn cưới Lỗ Nguyên công chúa, Lỗ Nguyên công chúa là đại tỷ của Lưu Trường, tuổi chỉ kém Lưu Phì, là tỷ tỷ của tất cả đám Lưu Doanh. Còn Trương Ngao là "chuế tế" của nhà Lưu Bang. Hắn kế thừa tước vị của Triệu vương, thành chư hầu vương của Đại Hán.

Nhưng rất nhanh, "Phản rồi, phản rồi, chuế tế của Lưu gia phản rồi."

Chuyện là như thế này, Lưu Bang từ tới phương bắc tuần thị, khi đi qua nước Triệu, Trương Ngao thấy nhạc phụ tới, liền cởi áo ngoài, hầu hạ ăn uống từ sáng tới tối, thái độ khiêm nhường. Nhưng Lưu Bang à, chúng ta đều biết tính ông ta thế nào, ông ta ngồi bệt xuống đất, dang hai chân ra rất lưu manh thô lỗ, lại còn chửi mắng Trương Ngao.

Thực ra chẳng phải Lưu Bang coi thường Trương Ngao, đó là cách quen dùng của ông ta với người thân cận, càng thân ông ta càng thoải mái, huống hồ Trương Ngao còn là nữ tế của ông ta, vậy là thân lắm rồi. Nhưng đám người quốc tướng Quán Cao, Triệu Ngọ dưới quyền Trương Ngao lại không nghĩ như thế, bọn họ vô cùng phẫn nộ, cho rằng Lưu Bang không tôn trọng Trương Ngao, quyết định diệt trừ Lưu Bang, tiến cử Trương Ngao làm hoàng đế.

Vì thế một năm sau Lưu Bang từ Đông Viên quay về, đi qua nước Triệu, Trương Ngao hiến mỹ nhân cho nhạc phụ đại nhân, mỹ nhân này vì lần lâm hạnh đó mà có thai. Bởi vì mỹ nhân này đã có thai, Trương Ngao không dám để nàng trong hoàng cung nữ, xây một cung điện bên ngoài, để mỹ nhân này tới ở.

Còn đám tân khách của Trương Ngao quyết định chặn đường giết Lưu Bang, nhưng Lưu Bang xưa này rất cẩn thận, không dừng chân ở nơi nào, thế nên đám người kia chẳng tìm ra cơ hội. Rồi rất nhanh có người đem sự kiện này nói cho Lưu Bang, Lưu Bang nồi giận trực tiếp bắt Trương Ngao và đám đại thân vào nhà lao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK