Lưu Trường đợi Phàn Khoái rời đi, sải bước tới, thấy Phàn Khanh nấp sau cây, Phàn Khanh thẹn đỏ mặt, dẫm chân:" Sao a phụ nhìn thấy muội." "Chắc là muội thơm quá." Lưu Trường hít hít: Phàn Khanh lại càng hoảng loạn, ấp a ấp úng, không nói ra lời. "Muội đeo mấy túi thơm đấy, làm mũi ta ngưa ngứa, muội không tắm à?" Phàn Khanh tức thì nổi giận:" Huynh nói cái gì?" Lại hơn một năm nữa rồi, Phàn Khanh đã thành một đại cô nương, vóc dáng thêm tha thướt, dung mạo cũng ngày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.