Lưu Bang nhìn Thích phu nhân mấy lượt, đang cắn răng định hạ lệnh, Lưu Doanh giữ lấy ông ta, mặt trắng bệch nói:" Phụ hoàng, đầy vào lãnh cung, không gặp nữa là được, vạn vạn lần đừng làm hại tính mạng nàng, nếu không nhi thần còn có thể nhìn mặt Như Ý nữa?" Lữ hậu thở từng ngụm lớn, trong mắt lửa giận thiêu đốt, nhưng không thể làm gì đứa nhi tử này, con người sao có thể yếu mềm tới mức độ đó? Còn cầu xin cho người muốn giết mình. Lưu Bang nhìn thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.