"Trẻ ngoan!" Lữ hậu nhìn hai tên tiểu tử tới bái kiến mình, tâm tình rất tốt: Lữ Lộc và Phàn Kháng lúc này vô cùng ngoan ngoãn, hoàn toàn nhìn không ra sự xốc nổi thường ngày. "Di mẫu, lần này xuất chinh, cháu chém đầu ba mươi địch, không làm a phụ mất mặt." Phàn Kháng kiêu ngạo nói: Lữ hậu cười:" Giỏi, có phong phạm của Vũ Dương hầu." Lữ Lộc hơi cuống, vội nói:" Cô mẫu! Cháu chém được một Đô cốt hầu Hung Nô." "Ừ không tệ." Phàn Kháng lại nói tiếp:" Cháu còn bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.