Lưu Trường ngẩng đầu lên, nhìn vị huyện úy ở bên cạnh. Có thể nhìn ra, vì trông coi mình, a mẫu cũng phí một phen tâm tư, vị huyện úy này vóc dáng thấp hơn Phàn Khoái một chít xíu, lưng hùm vai gấu, mặt râu quai nón, đứng đâu cũng rất gây áp lực. Đại khái là sợ mình chạy, sau lưng hắn còn theo mấy sĩ tốt, luôn nhìn xung quanh. "Công tử muốn đi đâu?" "Tùy tiện đi loanh quanh trong huyện thôi!" "Vâng!" Cái tên to như tịnh đó bế Lưu Trường lên xe, đích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.