"Thành hôn ạ?" Lưu An mở to mắt: Lữ hậu lại hỏi:" Cháu nói thật đi, có con cái ở ngoài không?" "Hả??" Lưu An nhảy dựng lên:" Đại mẫu nói gì thế?" Lữ hầu hài lòng, không kế thừa điểm này là tốt, từ lão già khốn kiếp kia, Lưu gia có thói xấu lên xe trước, còn mua vé không phải xem tâm tình. Lưu Phì rồi Lưu An đều sinh ra như thế. "Không có là tốt, vậy cháu có người vừa ý không?" "Muội tử của Tần tướng quân ạ." "Hả, không phải là nó hơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.