Cuối cùng khi Lưu Trường sắp ngủ gật, ông già đứng dậy cáo biệt rời đi, Trần Bình tiễn tới tận ra xe ngựa. Người đó đi xa rồi, Lưu Trường không nhịn được hỏi:" Trọng phụ, ai thế?" "Cao lương hầu Ngụy Vô Tri." "Ồ, trẫm chưa bao giờ nghe nói." "Không phải triệt hầu." "Có bản lĩnh gì?" "Chỉ là một hảo hữu thôi." Lưu Trường rất bất ngờ, Trần Bình cũng có bạn bè bình thường à? Vây quanh ông ta cũng không phải là toàn quái vật sao? Trần Bình lại ngồi xuống, quay về chủ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.