Cứ rang như thế tới khi hao đi một phần ba, Lưu Trường giảm bớt lửa, nhân lúc chưa nguội, lấy ra hỗn hợp trong đó. "Á!" Lưu Trường nhìn hỗn hợp hét lên, tích tắc đó Lưu Doanh đưa tay ra ôm lấy Lưu Trường ném đi, động tác nhanh chóng dứt khoát, không chần chừ gì hết. Ném Lưu Trường đi, hắn ôm đầu, đợi thứ nguy hiểm không rõ sinh ra. Bịch! Lưu Doanh không gặp phải nguy hiểm gì hết, Lưu Trường lại có. Lưu Trường ngã uỵch xuống đất, đau đơn ôm thắt lưng:" Dù...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.