Gió biển lồng lộng mang theo mùi muối mặng mòi thổi vào mặt mọi người. Chu Thắng Chi lần này không thấy bực bội hay phiền muộn nữa, vì lần này không phải do hắn dẫn đường. Lưu Trường đứng ở mũi thuyền nhìn về biển khơi bao la vô bờ đằng xa, dương dương đắc ý ngẩng cao đầu. Vì hoàng đế đi cùng, sĩ khí toàn bộ lâu thuyền quân đều cực cao, bọn họ không dám lơ là, càng không dám than vãn, thể hiện mặt tốt nhất của mình cho hoàng đế. Hoàng đế vì họ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.