"Trọng phụ!" Nhìn thằng nhóc quỳ trước mặt mình, Lưu Tị rất vui vẻ, hắn cầm cung báu đối phương hiến lên, cười càng dữ:" Thằng nhãi này, người không lớn, gan lại chẳng nhỏ ... Có điều ngươi đã tặng lễ vật, ta cũng không thể không nhận. Nào, tới đây ngồi bên ta." Lưu Tứ vội đứng dậy, cười hì hì ngồi bên cạnh Lưu Tị:" Cháu ngưỡng mộ trọng phụ nhiều năm, biết trọng phụ tới Trường An, luôn muốn tới bái phỏng, hôm nay mới có cơ hội. Hạ và Yên gần nhau, tương lai cháu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.