"Oe oe oe !!!" Nửa đêm trong Hậu Đức Điện truyền ra tiếng khóc vang vọng. Trong điện châm đèn, Lưu Trường mặt mày tiu nghỉu nhìn thằng bé trong lòng, đi qua đi lại trong điện, y vừa đi một cái, thằng bé liền không khóc nữa, ngáy khò khò. Lưu Trường ngáp liên hồi, nhìn thằng bé dần ngủ say rồi, rón rén đi vào trong phòng, vừa mới lén lút đặt nó lên giường, thằng bé nhận ra, lại lần nữa khóc toáng lên. "Được, được, không đặt xuống! Không đặt xuống!" Lưu Trường bế thằng bé...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.