Trần nhà xa lạ. Lưu Mậu từ từ mở mắt ra, cơn đau dữ dội làm hắn run rẩy. Mình đang ở đâu? À, đúng, nhớ ra rồi, thằng nhãi đó! Nghĩ tới cái bàn bay vào mặt, hắn sợ hãi, ai mà ngờ thằng nhãi đó là đứa điên, mình chỉ dọa vài câu, vậy mà suýt bị giết rồi. Chẳng lẽ thằng nhãi đó không biết a phụ mình là ai? Thù này phải báo. Thái y lệnh ở bên thấy hắn mở mắt, hỏi:" Còn nhớ mình là ai không?" "Nói thừa, ta là Sở thái .....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.