Trong phủ thừa tướng, Tiêu Hà nhìn nhi tử ngồi ngay ngắn trước mặt không biết làm sao. Ông ta có hai nhi tử, trong đó trưởng tử Tiêu Lộc đã lập gia đình, Tiêu Lộc là người trầm ổn, đầu óc tỉnh táo, không cần ông phải lo nữa. Nhưng đứa thứ tử này thực sự không biết như thế nào mà luôn chậm hơn người khác nửa nhịp, ngu ngu ngốc ngốc, nói chuyện với nó cũng phải đợi rất lâu mới đáp. Ban đầu Tiêu Hà rất sốt ruột, nghĩ đủ các loại biện pháp, cho tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.