Lưu Trường ngồi ở thượng vị nhìn xuống dưới:" Trẫm lần này tới nước Bắc Đình vô cùng thất vọng, thằng nhãi Lưu Ngang không nên hồn, chìm đắm tửu sắc, quần thần cũng không tận lực ..." Mọi người cúi đầu, Hạ Hầu Táo cũng thế, đột nhiên nhớ ra, mình có phải người Bắc Đình đâu, vội ngẩng đầu lên. "Xem ra Bắc Đình cần một người có năng lực tới làm việc, các ngươi ngay cả đường còn chưa sửa xong, nếu Tây Vực phát sinh chiến sự, các ngươi vận chuyển lương thực, không biết hao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.