"Xem chuyện hay ho a phụ ngươi làm đi!" Lưu Hằng nhíu mày cực chặt, vỗ tay lên đống tấu biểu trước mặt, hết sức khó chịu trừng mắt với Lưu An ở trước mặt. Lưu An thì mặt mày nhăn nhó. "Trọng phụ ... A phụ cháu làm thế không phải là sai, mấy cái chùa đó ..." "Việc làm thì không sai, nhưng hành vi thì sao? Người vàng mười trượng, hắn tưởng mình là ai? Lỡ làm bản thân bị thương thì sao? Chừng đấy tuổi rồi mà làm việc xốc nổi.” Trong lòng Lưu An càng không biết phải làm sao,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.