Trong Chu phủ, quần hiền Trường An ngồi yên tĩnh. Lưu Trường không nói, cả bọn cũng không biết phải khuyên nhủ ra sao. Lưu Trường buông một tiếng thở dài, đột nhiên cảm khái:" Từ khi a phụ qua đời, ta đã mười sáu ngày chưa bị đánh rồi." "Thần cũng thế!" "Thần cũng như thế." Cả đám lần lượt lên tiếng, kinh ngạc nhìn nhau, mặt đầy đắc ý. Lưu Trường nhìn mọi người, nói:" Ta tuy không còn a phụ, nhưng bên cạnh còn có các huynh đệ giúp đỡ ... Nhị ca cũng thế, ta phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.