Lưu Trường còn nhỏ, không muốn ngồi trong lòng Lưu Bang. Lưu Bang một tay cầm thẻ trúc, xem chăm chú, tay kia vòng qua người Lưu Trường giữ nó, Lưu Trường vẫn ra sức muốn thoát khỏi giam cầm. Lưu Bang bình tĩnh cầm thẻ trúc gõ lên đầu nó. "Ngồi im, không trẫm đánh." "Chẳng qua là phá con ngựa đá thôi, con đền là được." "Con đền được không? Con có bao nhiêu tiền?" "Giờ con không có nhưng lớn lên sẽ có." "Hả, lớn lên kiếm tiền thế nào?" "Đương nhiên, con tính rồi, sau khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.