Cùng lúc ấy trong hoàng cung, bên tân đình. Lưu An đi chân đất, thoải mái ngồi trên một tảng đá, tay chống người, khoan khoái nhìn dòng chảy đằng xa. Gió thổi qua mặt nó, ánh mắt Lưu An dõi theo hướng gió. Đám Lưu Khải đứng cách đó không xa, chỉ trỏ về phía nó. "Nó lại bắt đầu rồi." Lưu Tường lắc đầu:" An cái gì cũng tốt, chỉ là thích lên cơn, nó ngồi đó làm cái gì?" Lưu Ngang đoán:" Ta nghe nói người đọc nhiều sách đều như thế." Lưu Tường đắc ý:" May...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.