Trời tờ mờ sáng, Trương Bất Nghi mở mắt ra. Hắn nhanh chóng thay trang phục, rửa mặt, ra ngoài chờ thê tử mang cơm nước lên. Mỗi ngày hắn đều dậy rất sớm, hơn nữa là gần như cùng một thời gian, chưa từng lười biếng, rất kỷ luật. Cho nên nô tỳ nhà họ cũng phải dậy sớm, làm cơm xong trước khi hắn dậy. Trương Bất Nghi thong thả ăn cơm, lại nói với thê tử ở bên:" Chuẩn bị miện phục cho ta." "Lương nhân đi tế tự sao?" "Không, có việc phải làm." "Vâng, thiếp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.