Độ nhận diện của Lưu Trường rất cao, vóc dáng của y rất đặc trưng, thêm vào người xung quanh cung kính như thế, nghĩ một chút là biết ai ngay. Đạo trưởng nhận ra một cái kinh hoàng gào khóc, cả người nhũn ra, phải để giáp sĩ kéo. "Đại vương tha mạng! Tha mạng! Thần biết sai rồi." Lưu Trường cười lạnh:" Vừa rồi ngươi nói mình không chết được cơ mà, còn nói muốn báo thù mà!" "Thần không dám, xin đại vương tha mạng." Lưu Trường nhìn đô bưu:" Người này giao cho ngươi thẩm tra, lấy được chứng cứ thì
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.