Trong Trường Lạc cung, Lữ hậu ngồi một mình trước bàn. Bà đã không còn sức đi nuôi đứa tôn nhi thứ hai nữa, nhiều lúc bà chỉ muốn ngồi yên một chỗ, không làm gì cả. Ánh mặt trời chiếu qua ô cửa sổ, để lại mấy vết đốm trước mặt Lữ hậu, Lữ hậu nhìn chăm chú mấy chỗ đó, không biết nghĩ gì .... Lưu Bang đã qua đời nhiều năm rồi, cùng với thời gian trôi đi, bao nhiêu ghét bỏ trong lòng bà dần biến mất, thậm chí bà còn hồi ức lại Cao hoàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.