Lưu Trường ngồi ở bậc thềm trước đình, hai tay chống cằm, ngây ra nhìn trăng sao. Đột nhiên có người khoác áo lên người nó. Lưu Trường quay đầu thấy Lưu Doanh ngồi xuống bên cạnh. "Huynh trưởng, sao cũng tới đây?" "Không ngủ được liền đi loanh quanh, đệ thì sao?" "Đệ ăn no, không ngủ được, nên ra ngoài đi loanh quanh." Hai huynh đệ cùng trầm mặc, yên tĩnh ngồi trong bóng tối nhìn trời. Cuối cùng Lưu Trường phá vỡ im lặng trước:" Thực ra đệ đi lánh nạn, đệ sợ huynh sẽ tới Tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.