Lưu Trường gõ cửa không biết chán. Rất lâu sau rốt cuộc một người không chịu nổi mở cửa ra, thò đầu quát:" Thằng nhãi, muốn cái gì?" Người mở cửa là Vương Lăng. Lúc này Vương Lăng mặc trang phục bình thường, trên người bẩn thỉu, dính bùn đất, mặt mày khó chịu, ông ta nhìn thấy Lưu Trường thì sửng sốt, thấy đám con cháu Lữ thị nằm lăn lộn trên mặt đất thì cười khẩy:" Tiểu ác nhân gặp phải đại ác nhân." Lưu Trường bênh vực:" Xá nhân của ta tuy nóng nảy, nhưng không phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.