Hiển nhiên có Lữ hậu ở đây, Tào Xu không thể trị được nhi tử. Nghe Tào Xu kể lại những lời của Lưu An, Lữ hậu chẳng những không giận mà còn vui mừng:"An nhi của ta giỏi quá, a phụ nó mà biết, nhất định sẽ vui lắm." "Chàng lại chẳng vui, thề mà chàng còn suốt ngày nói nó không giống cha, còn muốn giống tới mức nào nữa? A mẫu không biết, mỗi lần An đọc sách, đại vương đều rất giận, con phải khuyên can mãi ...." Tào Xu kể khổ: Lữ hậu cười:" Nó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.