Lưu Trường cười to:" Trẫm không bắt họ cha mẹ thê tử chia tách, di cư theo từng hộ. Huống hồ, đi rồi cũng có thể về thăm nhà bất kỳ lúc nào, trẫm đâu hạn chế. Đai đai ở Trung Nguyên có hạn, không nuôi được chừng ấy người, nếu trẫm vì hư danh mà không làm gì, mới gọi là uổng phí công sức." Lưu An cau mày: "Nhưng ..." "Không nhưng gì hết, An, con nghe cho rõ đây, mỗi người có chức trách riêng, chức trách của hoàng đế giúp bách tính tránh tai họa, cai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.