Lưu Trường lắc đầu, lên mặt huynh trưởng, lời lẽ hùng hồn mắng:" Con người muội sao chỉ biết nghĩ tới lợi lộc, đụng là nhạn qua nhổ lông, thú đi mất da mà. Ta chính là huynh trưởng của muội, muội còn muốn đòi lợi ích từ ta à? Trong lòng muội không có chút tình thân nào sao? Sao muội có thể vô tình như thế?" Phàn Khanh không quan tâm Lưu Trường nói cái gì, đơn giản chỉ hừ lạnh:" Không cho không giúp ..." "Ài ... Được, ta cho ... Cho muội 20 tiền." Lưu Trường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.