Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1017

Nói xong, phó đường chủ nhấc tay lên, lấy điện thoại di động ra.

“Đường chủ, bảo vệ ở bên đây đã bị đánh gục rồi, đối phương là một cao thủ Hóa Long Cảnh.”

“Biết rồi, chỉ là một con khỉ da vàng mà lại dám đến đây nhảy nhót lung tung, người chúng ta sẽ lập tức đến đó.”

Ở Tiên Phong Đường có hai mươi cao thủ Hóa Long Cảnh, bình thường bọn họ không ra tay, không nghĩ đến là ngày hôm nay lại phải dùng tới.

Sở Vĩnh Du không lên tiếng, cứ yên lặng mà chờ đợi như thế, sở dĩ anh dứt khoát dùng đòn cách không chính là vì dùng khí lực nhỏ nhất ép tất cả các lãnh đạo cấp cao chân chính của Huyền Hoàng Môn phải xuất hiện, thế thì kết quả chẳng những tốt hơn, đồng thời cũng coi như là bớt tốn thời gian công sức.

Đám người đang vây xem đồng loạt mỏi mắt mong chờ, bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cuộc chiến đấu của cách đấu sư cấp chín, tuyệt đối không luyến tiếc đời này, đồng thời không ai có thể ngờ rằng có một ngày mình cũng có thể nhìn thấy một người tài giỏi như là Sở Vĩnh Du.

“Vô Phong dự định đối chiến đến cùng hả?”

“Đàn ông như thế này ngầu quá đi thôi, ôi, tôi muốn gả cho anh ấy.”

“Gả cho Vô Phong? Hình như là mấy ngày trước tôi có thấy một ID của con gái có tên là vợ của Vô Phong, giữa hai người này có quan hệ không vậy?”

Đứng ở một vị trí khá tốt để quan sát đám người, Ngô Siêu đứng ở đó, biểu cảm có chút kích động, anh Sở đúng là anh Sở, nói được thì làm được, thật sự một mình khiêu chiếm toàn bộ Huyền Hoàng Môn.

Đang suy nghĩ liền cảm nhận được ở bên cạnh có một người đứng đó, quay đầu nhìn lại, vội vàng hành lễ.

“Bang chủ, ngài cũng đến đây?”

Phồn Hoa xuất hiện, nhẹ gật đầu, không nói câu nào, ánh mắt cứ tập trung vào Sở Vĩnh Du.

Không biết tại sao Huyền Hoàng Môn lại chọc phải anh Sở, nếu như là bình thường thì anh Sở sẽ không sử dụng phương pháp cấp tiến như thế này.

Có rất nhiều người đều đã nhìn thấy Phồn Hoa, cả đám đều kinh ngạc không khép nổi mồm.

“Cái này… bang chủ, Tạc Thiên bang cũng đến đây?”

“Nói nhảm, cậu nhìn bên kia đi, lão đại của Mê Vụ các, Ngâm Thu Môn đều đến đây, xem ra là bọn họ đều biết hết rồi.”

Các chủ Mê Vụ các là một người thanh niên dáng vẻ thanh tú, bên cạnh có người đi cùng, cũng chính là Lạc Thủy Y.

Nhìn Sở Vĩnh Du, Lạc Thủy Y nghiến răng nghiến lợi, chính là người đàn ông này đã để cô ta phải tổn thất bao nhiêu tiền, cuối cùng còn không chiêu mộ được, mà cho đến bây giờ cô ta mới biết ID của Sở Vĩnh Du là Vô Phong.

“Anh ta chính là người mà trước kia cô đã nói muốn mời đến để dạy người khác thuật cận chiến tổng hợp toàn dân đó à?”

Các chủ hỏi, Lạc Thủy Y gật gật đầu.

“Đúng vậy, trực giác nói cho tôi biết người đàn ông này rất lợi hại, không nghĩ tới lại có thể dám đến đây một mình, khiêu chiến toàn bộ Huyền Hoàng Môn, xem ra là trực giác của tôi cũng xảy ra vấn đề rồi.”

Nhưng mà các chủ lại lắc đầu.

“Không, tôi cảm thấy người đàn ông này không phải là đang làm việc thiếu suy nghĩ, nói tóm lại là cứ tiếp tục xem đi, cô nhìn ở chỗ cổng lớn, các cao thủ Tiên Phong Đường chân chính của Huyền Hoàng Môn đã xuất hiện.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK