Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 876

Hai điểm khó khăn của nhân loại, hoặc là lĩnh vực thần bí nhất, thời gian và không gian, Huyền Hoàng Tinh công khắc không gian, cho nên có thể chế tạo ra trùng động, nhưng mà đối với thời gian thì vẫn không có phương pháp khả thi.

Thấy Sở Vĩnh Du không lên tiếng, Fenster thở dài rồi nói.

“Bọn em đang nghi ngờ những người không có thân phận là đến từ trùng động, sư huynh, anh có thể lộ ra một chút tin tức cho em được không, để đến lúc em trở về cũng có thể ăn nói.”

Sở Vĩnh Du cười khổ.

“Sư đệ, đúng là người ngoài hành tinh đến từ trùng động ở bên kia, tinh cầu của bọn họ có tên là Huyền Hoàng Tinh, cấu tạo giống y như đúc so với địa cầu của chúng ta. Có biết cái gì gọi là giống nhau như đúc không, bọn họ cũng được chia ra rất nhiều quốc gia, đối ứng với mỗi một trong chúng ta, cũng có Thái Bình Dương, cũng có Hoàng Hà, chỉ có điều là tên gọi khác nhau mà thôi, mỗi một trùng động đều tương ứng với mỗi một quốc gia. Ở bên kia, con người cũng hoàn toàn tương tự.”

Cái gì!

Fenster hoảng sợ tột độ, e là phim khoa học viễn tưởng cũng không dám quay như vậy.

“Thực lực cá nhân, khoa học kỹ thuật Huyền Hoàng Tinh đều không phải là thứ mà địa cầu của chúng ta có thể so sánh. Bọn họ có thể tạo ra trùng động, cậu cũng đã có thể nghĩ được một chút rồi.”

Quốc gia khác bị xâm lược chỉ là vấn đề nằm ở thời gian, hơn nữa, liên minh Huyền Hoàng Tinh đã đồng ý với anh, cho dù quốc gia khác có bị xâm lược đi nữa thì cũng sẽ không phát động tiến công với nước R trong vòng mười năm, liên minh đã đồng ý thì sẽ không làm trái với điều ước.

“Không có cách nào khác hả?”

Fenster nhìn rồi nói.

“Tôi có thể để cậu và người nhà của cậu có quốc tịch nước R, những gì mà tôi làm được cũng chỉ có như vậy thôi.”

Nghe thấy câu nói này, Fenster kích động xoa tay.

Từ nhỏ, anh ta đã lớn lên ở nước R, nơi mà anh ta có tình cảm nhất đương nhiên là tổ quốc của mình, huống hồ gì xã hội chủ nghĩa tư bản vốn dĩ là một nơi nuốt chửng con người.

“Được, sư huynh, chờ đến khi em sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa thì sẽ đến tìm anh.”

“Ừm, tốt nhất nên nhanh lên một chút, bởi vì phía bên kia sẽ xâm chiếm với quy mô lớn vào lúc nào tôi cũng không thể cho cậu đáp án chính xác.”

Bởi vì những tin tức này đã được lộ ra, Fenster ăn xong rồi thì liền vội vàng về nước Mỹ, không dám tiếp tục chờ đợi thêm nữa, anh phải trở về sắp xếp một vài thứ, bao gồm cả di chuyển nguồn tài chính.

Bước ra khỏi Thiên Hi các, Sở Vĩnh Du trở về Vân Vụ Chi Hải, thế mà lại nhìn thấy Khổng Lưu đang đứng ở đó, không biết là đã chờ bao lâu rồi.

“Khổng Lưu?”

Khổng Lưu bước qua, cung kính nói.

“Thiếu chủ, tôi tin là mình đã hiểu cách sống ở nơi này rồi, tôi sẽ không để ngài phải thất vọng nữa đâu, xin ngài hãy để tôi ở lại bên cạnh ngài.”

“Được rồi, trước tiên trở về với tôi, sau đó lập tức đi ra ngoài một chuyến.”

Vừa ngồi vào tay lái phụ, Khổng Lưu đột nhiên kinh ngạc nói.

“Thiếu chủ, thực lực của ngài lại tăng lên nữa rồi?”

Sở Vĩnh Du cười nói.

“Gặp đúng dịp mà thôi.”

Nhưng mà Khổng Lưu lại lắc đầu.

“Không phải, đây không phải là do trùng hợp đâu. Thiếu chủ ngài có thể trở thành chủ nhân nhẫn Vũ Lam, chuyện này đã được chú định rồi, cho nên để thực lực của ngài vượt qua tôi chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

Cuộc trò chuyện với Fenster vào ngày hôm nay đã để Sở Vĩnh Du biết được không thể tiếp tục chờ đợi nữa, anh phải nhanh chóng đến Cửu Long vực một chuyến để cũng giới cảnh cố hiện tại.

Nói với Đồng Ý Yên một tiếng, tất cả sắp xếp ổn thỏa, Sở Vĩnh Du nhìn Khổng Lưu đang muốn mở miệng, đột nhiên trong đầu lại lóe lên một suy nghĩ.

Thực lực hiện tại của Khổng Lưu… có phải là bây giờ đã có tư cách đến Cửu Long vực nội vực cứu sư phụ rồi không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK