Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 896

Ngay khi Sở Vĩnh Du vừa dứt lời, thấy đám người Phồn Hoa cúi đầu chào một tiếng đại nhân, sắc mặt Lệ Đông tái nhợt ngay lập tức, quỳ độp xuống đất, quả nhiên ứng với lời khi nãy Sở Vĩnh Du vừa nói.

Lúc này sắc mặt Phồn Hoa rất khó coi, rừng to thì chim gì cũng có, người cũng có người này người kia, đây là sự thật muôn thuở, nhưng con chim xấu này lại bị Sở Vĩnh Du phát hiện trước, vậy thì chuyện không hay rồi đây.

“Đại nhân, tôi…”

Phồn Hoa vừa mở miệng, Sở Vĩnh Du liền giơ tay phải lên.

“Cô phải chịu trách nhiệm cho sự tắc trách của mình, nhưng tôi cũng rất muốn biết một chuyện. Từ một vài thông tin mà tôi có được, chuyện tên Lệ Đông này bắt nạt những cô gái mới vào Tạc Thiên Bang cũng không phải mới xảy ra một hai lần. Cô thật sự chẳng biết gì cả ư?

Hay phải nói là vị phó bang chủ Tần Danh nào đó, thật sự có thể một tay che trời?”

Khi người đàn ông trung niên đứng ở vị trí thứ ba bên tay phải của Phồn Hoa, nhìn thấy Lệ Đông và Sở Vĩnh Du đối đầu, thì sau lưng ông ta đã đổ đầy mồ hôi hột, hai chân mềm nhũn, quỳ bộp trên mặt đất.

“Xin đại nhân hãy trừng phạt tôi, quả thực Tần Danh tôi đã không dạy bảo tốt đứa cháu trai của mình, mới để nó gây ra bao nhiêu chuyện như vầy.”

Thấy phó bang chủ nói quỳ là quỳ, thì những đàn em do Leej Đông dẫn theo, đặc biệt là hai người có xô xát với Sở Vĩnh Du lúc nãy ê cả da đầu, bọn hắn biết lần này chắc chắn toi rồi.

“Phồn Hoa! Tên Lệ Đông, Tần Danh, và những người có liên quan, tất cả sẽ bị trục xuất khỏi Tạc Thiên Bang, cô cử một người mới đến nhậm chức, tự mình giám sát trực tiếp, xác minh những cô gái bị hại, sau đó giao lại cho Tổ điều tra sự cố đặc biệt xử lý.

“Vâng”.

Lúc này, Sỡ Vĩnh Du cười với cô gái bên cạnh.

“Nếu cô bằng lòng, và tin tưởng lời nói của Sở Vĩnh Du tôi, thì có thể tiếp tục sống ở Tạc Thiên Bang. Nơi đây sẽ cho cô cảm nhận được sự ấm áp của gia đình. Tất nhiên, nếu cô muốn rời đi, tôi sẽ yêu cầu họ bồi thường cho cô.”

Sở Vĩnh Du!

Ngay khi cái tên này vừa xuất hiện, ánh mắt của Lệ Đông trở nên ảm đạm, cuối cùng hắn cũng biết tại sao mình lại tiêu đời, thế mà hắn lại khiêu khích Sở Vĩnh Du, một nhân vật đã hoàn toàn được thần thoại hoá trong Tạc Thiên bang.

“Tôi…Tôi bằng lòng ở lại Tạc Thiên bang.”

Cô gái vô cùng kích động, đúng là ông trời phù hộ, khiến cô may mắn gặp được Sở Vĩnh Du, có mơ cũng không dám mơ tới.

Trong một khu nhà máy nhỏ, Phồn Hoa và Jonas đang cùng Sở Vĩnh Du đi tham quan xung quanh.

“Jonas, ông phải sử dụng dung dịch gen thật linh hoạt. Thứ đó vô cùng quý giá. Tôi lấy được ba vali lớn này hoàn toàn là do may mắn, ông hiểu không?”

Những gì Sở Vĩnh Du nói là sự thật. Anh đã từ chỗ Khổng Lưu biết được rằng Liên minh Huyền Hoàng Tinh kiểm soát dung dịch gen cực kỳ chặt chẽ. Những cư dân Huyền Hoàng Tinh di cư đến Trái đất này, có lẽ là những gia tộc lớn như nhà họ Tạng ở Tỉnh Thành, dù trong tay có dung dịch gen, nhưng để đưa cho người nhà dùng thì số lượng cũng chỉ có bấy nhiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK