Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 933

“Cậu chính là người muốn nói chuyện làm ăn với ông chủ chúng tôi, vụ làm ăn hơn ba trăm tỷ?”

Sở Vĩnh Du gật đầu.

“Không sai.”

“Vào đi, nếu như cậu dám lừa gạt chúng tôi, hậu quả của cậu sẽ rất khó lường.”

Đi vào trong phòng, ở bên trong có năm người phụ nữ ăn mặc vô cùng gợi cảm, có một người trẻ tuổi đang nằm trên cái ghế sofa lớn ở bên cạnh tấm kính, lúc này chậm rãi quay đầu nhìn lại.

“Chính là anh muốn bàn phi vụ làm ăn hơn ba trăm tỷ với tôi? Nói thử đi, làm ăn gì vậy?”

Người trẻ tuổi cà lơ phất phơ, hai tay mỗi bên còn ôm theo một cô gái, có vẻ như là hưởng thụ rất xa hoa.

“Chuyện làm ăn mà tôi muốn nói với anh đó chính là hãy đóng cửa chỗ này.”

Cái gì? Lời Sở Vĩnh Du vừa mới nói ra, người trẻ tuổi bật cười, mà lão già cùng với hai thủ vệ trong phòng lại thay đổi sắc mặt, bao vây Sở Vĩnh Du.

“Thằng nhóc kia, đúng là mày đến đây để đùa giỡn ông chủ của bọn tao, muốn chết rồi!”

Thủ vệ đang muốn ra tay, người trẻ tuổi lại cười nói.

“Chờ một lát đã, để ta xem xem cái tên ngốc này có chuyện gì vậy, đã lâu lắm rồi không có ai khiến cho tao cười vui vẻ như thế.”

Vừa nói, người trẻ tuổi vừa đứng dậy quan sát Sở Vĩnh Du một chút, mới tiếp tục nói.

“Mày muốn kêu chỗ này của tao đóng cửa?”

Sở Vĩnh Du gật đầu.

“Không sai, thứ nhất, phạm pháp, thứ hai, quá tàn nhẫn, dù sao thì nơi này vốn dĩ không nên được tồn tại.”

Chẹp miệng mấy lần, người trẻ tuổi bưng một ly rượu vang, giọng nói lạnh lẽo hơn rất nhiều.

“Tao không cần biết mày là do ai phái đến đây, hoặc cho dù là người của tổ điều tra sự cố đặc biệt, ông đây cũng không để vào mắt. Tao nói với mày như này đi, mày có biết ông chủ chân chính đứng phía sau trường đấu thú là ai không?”

“Tôi rất muốn biết.”

Người trẻ tuổi nhìn Sở Vĩnh Du, chậm rãi phun ra ba chữ.

“Sở Vĩnh Du.”

Nghe thấy người trẻ tuổi nói đến tên mình, biểu cảm của Sở Vĩnh Du ngoại trừ cổ quái ra thì cũng không cảm thấy lạ gì, dù sao thì trước đó người được gọi là cậu của mình đã dùng chiêu này, chẳng lẽ người trẻ tuổi này cũng là họ hàng của mình à?

“Tôi chính là Sở Vĩnh Du, sao tôi lại không biết tôi mở ra một trường đấu thú như thế?”

Cái gì! Người trẻ tuổi hơi nhìn về phía trước, khinh thường nói.

“Thằng nhóc, ai mày cũng dám giả mạo, xem ra mày đến từ nơi khác rồi. Sở Vĩnh Du, đây chính là nhân vật đứng đầu ở tỉnh thành bọn tao, thậm chí là toàn bộ tỉnh Hương, cũng không chịu đi hỏi thăm một chút, lại dám trêu chọc thị phi?”

Lần đầu tiên Sở Vĩnh Du phát hiện có đôi khi ngay cả chứng minh là bản thân mình mà cũng không làm được.

“Một câu hỏi cuối cùng, lập tức đóng cửa trường đấu thú, cậu thì tôi sẽ giao cho tổ điều tra sự cố đặc biệt xử lý.”

Người trẻ tuổi vẫn là một bộ dạng không thèm quan tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK