Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 666

Nhìn Sở Vĩnh Du, trong lòng đại trưởng lão vụt qua một sự thích thú.

Phong thánh, tôi tiết lộ trước một ít thông tin, tăng thêm một tầng trọng trách cho Sở Vĩnh Du, ông chắc sẽ không để bụng đâu nhỉ.

“Lại đây.”

Lúc này, đại trưởng lão ấn một cái nút, bức tường đằng sau đột nhiên mở ra, bên ngoài vậy mà chính là khung cảnh trời xanh mây trắng, làn gió thổi bay áo của hai người.

“Nhìn thấy trong tầng mây có gì không?”

Đứng ở bên cạnh đại trưởng lão, Sở Vĩnh Du ngưng thân nhìn, sau đó mở miệng nói.

“Hình như vừa rồi có thứ gì đó bay qua, tốc độ rất nhanh, không thua kém Võ Vương.”

“Không sai, đó là một loại chim chỉ có ở Cửu Long Vực, hoặc nói cũng có thể gọi là cá, nó có thể thoải mái hoạt động ở hai môi trường không khí và nước, giờ chỉ còn chưa tới 20 con mà thôi, chúng tôi gọi là lí thú.”

Chỉ về phía trước, đại trưởng lão tiếp tục nói.

“Biết tại sao chỗ chúng tôi gọi là Long Môn không? Cậu chắc từng nghe một câu “cá chép vượt long môn, vượt quá sẽ hóa rông” nhỉ? Chỗ chúng ta ở chính là long môn, lí thú chính là con đường con duy nhất để cậu có thể đến được ngọn núi có Long Chi Động ở đối diện chín ngọn núi hình kiếm, từ dưới núi leo lên, đó là chuyện không thể.”

Chuyện này… Sở Vĩnh Du có hơi ngạc nhiên, mọi thứ của Cửu Long Vực, trông như tùy ý tồn tại, nhưng cuối cùng vậy mà có thể phát hiện, mọi thứ đều liên quan một cách tự nhiên với nhau.

“Đi đi, nếu như cậu bị làm khó ở ải này, vậy thật sự quá khiến người ta thất vọng.”

Nói xong, đại trưởng lão ngồi ở trên ghế, chỉ nhìn như vậy.

Mà Sở Vĩnh Du, lại ngưng thần quan sát một phen, đột nhiên cả người nhảy ra.

Sau khi ấn nút lần nữa, bức tường đóng lại, hai mắt của đại trưởng lão từ từ nhắm lại.

Chuyện còn lại thì phải xem Sở Vĩnh Du có thể thật sự hóa rồng hay không, Vô Phong Tử đã cược nửa đời sau của mình.

lần nhảy này có khoảng cách mấy trăm mét, trong cơn gió to, cơ thể của Sở Vĩnh Du từ từ rơi xuống, bên dưới một con lí thú đột nhiên xuất hiện, khiến chân phải vững vàng giẫm lên trên.

Mượn lực, cơ thể lại lao ra bên ngoài mấy trăm mét.

Đây chính là điểm khó mà đại trưởng lão nói, lí thú bay lượn trong tầng mây, tốc độ lại nhanh, muốn tính toán chính xác tất cả, độ khó thật sự không nhỏ.

Ngẩng đầu nhìn ngọn núi ẩn hiện ở phía trước, trong mắt Sở Vĩnh Du vụt qua một tia sáng.

Long Chi Động? Sư phụ? Mình ngược lại muốn xem thử, đằng sau lớp sương mù này, rốt cuộc là cái gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK