Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 898

“Cứ dẫn theo đi, sao lại không mang theo con bé, vừa đúng cuối tuần, mẹ và ba con cũng muốn đi Thiên Hải thăm Hiểu Tiêm.

Sở Vĩnh Du vuốt ve cái đầu nhỏ của Hữu Hữu, gật đầu đồng ý.

“Dạ, mang cả con đi vậy.”

Trời đã về đêm, Sở Vĩnh Du đang ngồi trên ghế gần hồ nước trong biệt thự, nhìn ánh trăng phản chiếu trên mặt hồ, tâm trạng bình yên hiếm thấy.

“Đi ra đi.”

Sỡ Vĩnh Du đột ngột thốt lên ba chữ, sau đó một bóng người xuất hiện ở trước mặt anh.

“Võ Tôn, lần sau tới gặp tôi, thì tốt hết là nên đi cửa chính, nếu không vừa nãy ông đã suýt chết rồi.”

Khổng Lưu đang đứng cách anh không xa, nếu không nhờ Sở Vĩnh Du ra hiệu, thì Võ Tôn sẽ bị Khổng Lưu giết trong tích tắc.

Như biết Sở Vĩnh Du không phải đang nói đùa, Võ Tôn liếc nhìn Khổng Lưu một cái, có thể cảm giác được thực lực của người đàn ông này mạnh đến đáng sợ.

“Sẽ không có lần sau.”

Nghe được lời của Võ Tôn, Sở Vĩnh Du hiểu ra điều gì đó nói.

“Ông đến tìm tôi để muốn tôi trả ơn đúng không, nhưng tôi muốn hỏi ông một câu trước, ông có biết có một cao thủ siêu quần bảo vệ bên cạnh Mị Tôn không?”

Hả? Khuôn mặt của Võ Tôn đầy ngạc nhiên.

“Tôi không biết, tôi thực sự không biết.”

Vẫy vẫy tay, Mị Tôn không bị giết, nên anh ta cũng không muốn tiếp tục xoắn xuýt với vấn đề này.

“Nói đi, ông muốn tôi báo đáp anh như thế nào?”

Trong chớp mắt, một tia sáng đỏ lóe lên trong mắt Võ Tôn.

“Tôi biết ngày mai anh sẽ tới Thiên Hải tham dự hôn lễ của vệ sĩ lúc trước của anh Mã Trạch và Đông Linh, cho nên hôm nay tôi mới đến đây. Yêu cầu của tôi là muốn anh tiêu diệt một gia tộc ở Thiên Hải, không để lại một con chó, con gà nào.”

Nhìn về phía Võ Tôn, Sở Vĩnh Du cười lắc đầu.

“Võ Tôn, ông đừng ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần một tin tức nhỏ, là có thể bảo tôi diệt một gia tộc cho ông. Hơn nữa, địa vị của tôi là gì, trong lòng ông cũng phải rõ chứ.

Võ Tôn gật đầu.

“Đương nhiên tôi biết, anh là Chiến Thần nước R, cho nên sẽ không giết người vô tội bừa bãi, cũng không tuỳ tiện tàn sát cả nhà người khác, nhưng nhà họ Giả ở Thiên Hải chỉ mới nổi lên một năm trở lại đây, đã nhanh chóng vươn tới hàng vượt trội hơn cả những gia tộc quyền thế ở Thiên Hải Tại thời điểm này, tôi nghĩ 80% có liên quan đến Tây Lân.”

“Là một trong Tam Thánh Tứ Tôn, không có gì lạ khi Võ Tôn biết một số bí mật của Tây Lân, theo logic này, thì 80% cái gọi là nhà họ Giả đó có thể là di dân của Huyền Hoàng Tinh.”

“Dù vậy, tôi vẫn không thể đồng ý được.”

Như thể biết rằng Sở Vĩnh Du sẽ nói điều này, Võ Tôn ném một chiếc thẻ nhớ ra.

“Trong đó là bằng chứng phạm tội mà tôi thu thập được về nhà họ Giả trong sáu tháng qua. Theo tôi biết, số người nước R chết trong tay họ đã lên đến hàng trăm người, nhưng họ làm việc vô cùng cẩn thận, nên không bị phát hiện mà thôi, Sở Vĩnh Du, tôi có thể đảm bảo với anh, nhà họ Giả là một gia tộc ma quỷ, những chuyện mà bọn họ gây ra, người thần đểu căm phẫn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK