Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 628

“Tất nhiên rồi, lên xe đi.”

Văn Tại Thiên không phải là người lắm chuyện, bởi thế anh ta cũng không hỏi xem giữa đêm giữa hôm thế này mà còn làm gì ở Long Thành.

Hai người bọn họ im lặng chạy về nhà họ Văn.

Trên sân thượng của căn nhà to lớn nào đó trong Long thành, Yến Tử Lăng cầm kính viễn vọng, gương mặt sa sầm, anh ta bấm một dãy số.

“Chị cả, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra rồi nè, Sở Vĩnh Du lên xe của nhà họ Văn, Văn Tại Thiên đang ngồi trên đó đó, làm sao bây giờ?”

Chị cả hiển nhiên là Văn Khuynh Thành, nếu nói Yến Tử Lăng bực mình Sở Vĩnh Du thì không có thời khắc nào mà Yến Khuynh Thành không muốn giết chết Sở Vĩnh Du cả, dù gì cốt nhục của bà ta đã bị giết hại rồi.

“Như cũ!”

Nghe hai tiếng trả lời của chị cả, Yến Tử Lăng trừng mắt.

“Chị cả! Chị điên rồi hả, đó là Văn Tại Thiên, là người lãnh đạo của lớp thanh niên trong nhà họ Văn, nếu như anh ta gặp phải chuyện gì bất trắc thì Văn Tông Miểu hóa điên hóa rồ mất, một khi để lộ sơ hở, chắc chắn sẽ nổ ra trận chiến gia tộc lớn mà đến Long Môn cũng không tài nào ngăn chặn nổi.”

“Bớt lắm lời đi! Chị nói như cũ là như cũ, em có thể không làm, sau này chị xem như không còn đứa em như em nữa, gặp chuyện này cũng đừng hòng chị giúp cho.”

Dường như cảm thấy mình hơi nặng lời, Yến Khuynh Thành nói tiếp.

“Tử Lăng, sở dĩ chị bất chấp Văn Tại Thiên là vì cái thứ được dùng trong lần này sẽ không để lại bất kỳ sơ hở nào đâu, không ai điều tra ra được cả, em phải hiểu rằng vì bí mật của ba, chị phải bỏ ra biết bao nhiêu công sức mới gắng gượng được, hiểu không?”

Yến Tử Lăng thật sư chẳng biết rốt cuộc chị của mình muốn làm gì, anh ta chỉ phụ trách giám sát Sở Vĩnh Du rồi báo cáo lại là xong, những việc khác anh ta không can thiệp nữa, nhưng theo lời chị cả nói, chắc chắn Võ Vương sẽ chết sau khi trúng sát chiêu của chị.

Văn Tại Thiên cũng là Võ Vương, thế chết là chắc luôn à? Tất nhiên anh ta vô cùng lo lắng.

Có điều chị cả nói đến nước này rồi, anh ta cũng chỉ biết cắn răng lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.

Vầng trăng treo lơ lửng trên cao, giữa đường, chiếc xe Jeep chạy băng băng.

“Dường như ánh trăng ở nơi này rất sáng.”

Sở Vĩnh Du vừa quan sát vừa cảm thán, Văn Tại Thiên cười cười mà nói.

“Ờ, nghe ba tôi nói, hình như cây cối ở Cửu Long vực phản chiếu ánh trăng, bởi thế trong rừng rậm gần như không cần phải lắp đèn.”

Thần kỳ như vậy sao? Sở Vĩnh Du nhìn cây cối hai bên đường, dường như đúng là thế.

“Ngài Sở, tôi cũng nói thẳng vậy, nếu như cậu có thể giành phần thắng trong đại chiến Thiên Tuyển này, nhà họ Văn của chúng tôi sẽ đoạt được lợi ích khổng lồ, đến khi ấy, chúng tôi thật lòng cảm ơn cậu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK