Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 731

Ngực người đàn ông trung niên phập phồng, kinh hãi nhìn Phồn Hoa một người phụ nữ trông có vẻ yểu điệu.

Chỉ có một quyền, lục bộ võ vương như ông ta đã bị trọng thương, đó là khái niệm gì? Đặc biệt là công pháp mà ông mình tu luyện còn chú trọng phòng ngự, đấy chính là lý do tại sao Jonas kia đánh ông ta một chưởng, thậm chí ông ta chỉ cảm thấy đang gãi ngứa mà thôi.

Nhưng bây giờ, người phụ nữ này, chỉ có một chưởng mà tạo thành kết quả như vậy, sao có thể không chấn động chứ.

“Rốt cuộc mấy người là ai?”

Hừ? Phồn Hoa cau mày, tay phải làm động tác vẫn muốn đưa lên, người đàn ông vô cùng sợ hãi, nếu như ông ta bị một chưởng nữa, chắc chắn sẽ chết, vội vàng nói.

“Tôi nói! Mấy người đã là người nước R, chắc chắc biết Tam Thánh Tứ Tôn, chủ nhân của tôi, chính là Mi Tôn trong Tam Thánh Tứ Tôn.”

Lại là Tam Thánh Tứ Tôn? Sở Vĩnh Du cũng cau mày, hơn nữa Mi Tôn anh cũng lần đầu tiên nghe thấy, tám phần là phụ nữ.

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du và những người khác đều trầm mặc, người đàn ông trung niên đột nhiên bật cười.

“Haha, mấy người chắc chắn đã nghe qua Tam Thánh Tứ Tôn đúng không? Phản ứng như vậy là đúng rồi, chủ nhân nhà tôi gần đây đang chiêu nạp hiền tài, thực lực của mấy người không tồi, nếu như thuận theo chủ nhân Mi Tôn của tôi, bà ấy nhất định sẽ trọng dụng mấy người, lục bộ võ vương như tôi, trong rất nhiều người đi theo, không được xem là xuất chúng, nói như vậy, có lẽ mấy người đã hiểu rồi đúng không.”

Mấy người Jonas lần lượt nhìn về phía Sở Vĩnh Du, cho rằng sự im lặng này cũng là vì chủ nhân của đối phương ở nước R tên tuổi quá chói sáng, bị chấn động, nếu như thật sự như vậy thì không được tốt.

Dù sao từ hành động đến đây đại khai sát giới của người đàn ông trung niên sợ là chủ nhân cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu.

“Cút về đi, nói với Mi Tôn, Liên minh dị năng đã thuộc về Sở Vĩnh Du tôi, bà ta muốn tranh giành quyền lợi, thì đừng trách tôi không khách khí!”

Cuối cùng, Sở Vĩnh Du cũng lên tiếng, lời nói ra khiến nụ cười của người đàn ông trung niên đột nhiên im bặt.

“Tiểu tử, cậu có chắc là cậu biết Tam Thánh Tứ Tôn đại diện cho thực lực đỉnh cao như thế nào không?”

Theo như ông ta thấy, có lẽ Sở Vĩnh Du là cậu chủ của một thế lực mạnh nào đó, Phồn Hoa là vệ sĩ, vì vậy không thèm để Sở Vĩnh Du vào mắt.

“Ông muốn chết?”

Trong mắt Phồn Hoa hiện lên sự lạnh lùng, Sở Vĩnh Du lại xua tay.

“Cút đi, nếu như tên của Sở Vĩnh Du mà Mi Tôn cũng chưa nghe qua, vậy nói với bà ta, tôi là Địa Ngục, có lẽ bà biết phải lựa chọn như thế nào.”

Nói xong, Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy có chút kỳ quái, có phải là đã đắc tội với Tứ Tôn, đầu tiên là Ma Tôn, nếu như Kiều Tôn của Yêu Tà cũng là một trong số đó, cộng thêm một Mi Tôn, đúng là…va phải ổ Tôn rồi.

“Haha, được, tôi sẽ nói…”

Đang nói, người đàn ông trung niên đột nhiên sững sờ, kinh ngạc nói.

“Cậu nói tên của cậu là gì?”

Đoàng!

Đất ở bên cạnh nổ thành một cái hố sâu, Phồn Hoa lại ra tay, nếu như không phải Sở Vĩnh Du bảo ông ta cút đi, một chưởng này sẽ trực tiếp lấy mạng của người đàn ông trung niên này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK