CHƯƠNG 589: QUAN ĐIỂM
Sở Vĩnh Du bó tay rồi, muốn làm vợ mình luôn à? Nói mà không có gì cản trở.
Nhưng mà Sở Vĩnh Du vẫn chưa trả lời, hình như là Yamakawa Gin sợ anh từ chối, cô ta lại vội vàng la lên một lần nữa.
“Anh Sở, tôi có thể biết được địa vị của anh ở nước R tuyệt đối không thấp, hơn nữa, tôi là con gái út của chủ tịch tổng công ty Sonoda Nước Nhật, ba tôi đã viết di chúc xong hết rồi, tôi có 60% cổ phần công ty.”
Nói bóng nói gió, làm sao mà Sở Vĩnh Du có thể không hiểu được chứ, chỉ là không ngờ tới người phụ nữ được anh liên tục cứu thế mà còn có thân phận như vậy. Theo lý mà nói, người như thế này không phải là đi ra ngoài phải có tùy tùng, phải có một nhóm vệ sĩ bảo vệ.
“Cô đứng dậy đi, tôi đã có vợ và con rồi, cô hiểu không?”
Nghe nói như thế, Yamakawa Gin ngơ ngác, cô ta đã nghĩ tới rất nhiều lý do bị từ chối, nhưng mà thật sự không nghĩ tới chẳng những là Sở Vĩnh Du đã kết hôn rồi mà con cũng có luôn.
Vội vàng đứng dậy, Yamakawa Gin cúi người.
“Tôi xin lỗi, anh Sở, không phải là tôi cố ý đâu, tôi không biết là ngài đã kết hôn.”
Mỉm cười, Sở Vĩnh Du nói.
“Không sao hết, tôi đi trước đây, tình huống này của cô hoặc là nhanh chóng trở về Nước Nhật, hoặc là kêu ba của cô phái một nhóm người đến đây bảo vệ cho cô, nếu không, sẽ rất dễ dàng xảy ra loại chuyện tương tự ngày hôm nay. Tôi cứu cô thật sự cũng là do trùng hợp thôi, lần sau không có khả năng lại may mắn như vậy đâu.”
Yamakawa Gin gật đầu, lên tiếng nói.
“Cảm ơn lời nhắc nhở của anh Sở, tôi cảm thấy mình nên nhanh chóng trở về Nước Nhật, xin hỏi anh Sở có thời gian không, tôi có thể mời gia đình của anh đến Nước Nhật du lịch một chuyến, cũng có thể để tôi báo đáp ơn cứu mạng của anh.”
Thật ra thì ấn tượng của Yamakawa Gin mang đến cho Sở Vĩnh Du cũng khá tốt, do dự một chút, sau đó liền nghĩ thông số.
“Được, nhưng mà hiện tại người nhà của tôi không đi được đâu, nhưng mà thật ra tôi có một chuyện muốn đến Nước Nhật một chuyến, lúc đầu tôi đã dự định ngày mai sẽ xuất phát.”
Yamakawa Gin nở nụ cười, vô cùng vui vẻ.
“Vậy thì tốt quá, anh Sở, bây giờ tôi sẽ lập tức sắp xếp máy bay tư nhân, sáng sớm ngày mai chúng ta có thể xuất phát.”
“Tôi ở căn phòng thứ ba bên tay phải phòng cô, nếu như cô lại gặp phải chuyện gì đó, cô có thể gọi điện thoại cho tôi.”
Sau khi Sở Vĩnh Du đi khỏi, Yamakawa Gin lựa chọn báo cảnh sát. Chưa tới mấy phút, Nozawa Yuri đã xuất hiện, dáng vẻ say khướt, nhìn mấy người nằm ngổn ngang ở trong phòng, cô ta cũng giật mình.
Sau khi biết được chuyện gì đã xảy ra, Nozawa Yuri điên rồi, trên mặt viết đầy biểu cảm không thể tin nổi.
“Trời đất ơi, cậu… cậu lại được cái người Sở Vĩnh Du đó cứu nữa! Gin, cậu thành thật khai báo đi, có phải Sở Vĩnh Du là người mà ba cậu đã âm thầm tìm đến để bảo vệ cho cậu, nếu không thì làm sao mà trên thế giới này lại có chuyện trùng hợp như vậy, thật sự rất khó tin.”
Nozawa Yuri đang nói sự thật, sau khi nhận được tín hiệu hành động đến từ anh rể cả Eguchi Fukuna, cô ta liền nói là muốn đi đến câu lạc bộ đêm chơi. Là bạn thân, đương nhiên biết Yamakawa Gin không thích mấy chỗ như thế này, dĩ nhiên là do cô ta tìm một lý do thích hợp để rời khỏi một mình mà thôi.
Vậy mà lại không nghĩ tới lúc sắp thành công, cô ta lại được cứu, hơn nữa còn là cùng một người.
Cứ như vậy, chờ đến lúc mình thông báo cho Eguchi Fukuna, chỉ sợ là anh ta sẽ ghi hận Sở Vĩnh Du.
“Đúng rồi Yuri, ngày mai anh Sở sẽ trở về Nước Nhật cùng với chúng ta, anh ta muốn đến đó làm chút việc.”
“Thật hả? Quá tốt rồi, wow, anh ta đẹp trai quá đi, tôi thật sự muốn ngủ với anh ta một đêm.”
Biểu cảm của Nozawa Yuri rất khoa trương, giống như là vô cùng vui vẻ, nhưng mà thật ra trong lòng lại đang cười lạnh.
Sở Vĩnh Du ơi là Sở Vĩnh Du, đúng là thiên đường có lối anh không đi, địa ngục không cửa anh cứ vào.
Liên tục phá hủy chuyện tốt của Eguchi Fukuna, ở nước R, anh có vũ lực, cộng thêm địa vị của anh, chắc có lẽ là Eguchi Fukuna không thể làm gì được anh. Nhưng mà đã dám đến Nước Nhật, vậy thì anh nhất định phải chết.
Nghe thấy lời nói của Nozawa Yuri, Yamakawa Gin là một người khá bảo thủ, lập tức thở dài một hơi rồi nói.
“Yuri, cậu nói cái gì vậy chứ, anh Sở là người đã có vợ có con, lúc nãy tôi còn muốn làm vợ của anh ấy, lại bị anh ấy từ chối kia kìa.”
Chuyện này…Nozawa Yuri thật sự chấn động.
“Gin, cậu… cậu không nói đùa đó chứ? Cậu lại tự nói là muốn làm vợ của Sở Vĩnh Du à, tôi đã hiểu rồi, cậu ngoại trừ muốn báo đáp ơn cứu mạng của người ta mà còn có ấn tượng tốt với người ta chứ gì.”
Trong nháy mắt, sắc mặt của Yamakawa Gin đỏ bừng, ai oán nói.
“Đáng ghét, nhưng mà đáng tiếc là anh ấy đã lập gia đình rồi, tôi có cảm xúc tốt thì có ích lợi gì chứ?”
“Có chứ, ngủ với anh ta một đêm. Bà chị của tôi ơi, tôi đã khuyên cậu bao nhiêu lần rồi, bây giờ là thời đại gì, cậu còn thủ thân như ngọc. Bây giờ cậu đi nhanh lên đi, đi vào trong phòng của anh ta, lấy thân hình cùng với sắc đẹp của cậu quyến rũ anh ta, chẳng có mấy người đàn ông có thể không rung động.”
Trợn mắt nhìn Nozawa Yuri, Yamakawa Gin đi vào trong phòng ngủ.
“Hừ, không nói với cậu nữa, quan điểm không giống nhau không thể nói chuyện được.”
Nhìn bóng lưng của cô ta, Nozawa Yuri liếm môi, thật ra thì cô ta cũng cảm thấy hứng thú với Sở Vĩnh Du, về phương diện này, cô ta là tay chơi lão làng. Nếu như đã muốn tới Nước Nhật, vậy không bằng trước khi chết, để anh làm quỷ phong lưu cũng được.
Ở trong phòng của Sở Vĩnh Du, anh vừa mới gọi điện thoại với Nam Cung Vô Phong, người kia đã thông báo toàn bộ tin tức cho anh, với sự hỗ trợ của Yamakawa Gin, chắc là đến Nước Nhật cũng không làm chậm trễ thời gian, hẳn là có thể về nhà cùng lúc với vợ và con gái.
Nói chuyện video với Đồng Ý Yên, đùa giỡn với Hữu Hữu, Sở Vĩnh Du liếc nhìn Mặc Lục đang nằm ở bên cạnh, không khỏi nói.
“Mặc Lục, mày chỉ ăn Long Mễ thôi hả?”
Mặc Lục gật đầu, Sở Vĩnh Du che mặt, chuyện này thật là bất lực. Dựa vào khẩu phần thức ăn của tên nhóc này, đừng nói là anh, cho dù là nhà giàu nhất như sư đệ Fenster của anh, chắc có lẽ cũng ăn đến nỗi núi lở đá mòn.
Hơn nữa, không nói tới những cái khác, nếu như người bình thường mà ăn Long Mễ vào, năng lượng kinh khủng trong đó sẽ trực tiếp làm người đó nổ tại chỗ, nhưng mà thân thể nhỏ bé của Mặc Lục nuốt một viên Long Mễ mà làm như không có chuyện gì, ngược lại còn mang theo dáng vẻ vẫn còn thèm thuồng, giống như là một viên Long Mễ không đủ để nó nhét kẽ răng.
“Thật là, Mặc Lục, tao chỉ cố gắng thỏa mãn nhu cầu thèm ăn của mày thôi, thứ đó thật sự quá hiếm và rất ít.”
Đúng lúc này, chuông của vang lên, Sở Vĩnh Du đi qua, sau khi mở cửa, anh cũng nhận ra người phụ nữ xuất hiện trước mắt chính là một người mà mình đã cứu ở trên tàu.
“Xin chào anh Sở, tôi tên là Nozawa Yuri, là bạn thân của Gin, cũng là người Nước Nhật.”
“Xin chào, có chuyện gì không?”
Nói thật thì cách ăn mặc của Nozawa Yuri làm cho Sở Vĩnh Du cảm thấy có chút kinh ngạc, cô ta mặc hẳn một cái áo khoác dài, vạt áo dài tới bắp chân.
“Liên quan tới chuyện Gin bị tấn công, tôi có biết một chút chi tiết muốn nói cho anh nghe, xem có thể nhận ra được manh mối gì mà tôi không nhìn thấy không.”
Nghĩ một chút, Sở Vĩnh Du né qua một bên, nếu như đang muốn cùng Yamakawa Gin đến Nước Nhật, vậy tiền tiện tay trợ giúp cũng không sao hết.
“Anh Sở.”
Gần như là cửa phòng vừa mới đóng lại, Sở Vĩnh Du đang bước đi đột nhiên lại nghe thấy âm thanh, quay đầu nhìn lại, cảnh tượng xuất hiện quả thật làm cho anh phải trợn mắt há hốc mồm.