CHƯƠNG 999
“Ngài Khổng Lưu.”
Đi không bao xa liền có hai người xuất hiện, bọn họ cung kính hành lễ, chỉ có thể nói là gia tộc của Khổng thị đều đã bén rễ rất sâu ở trong lòng những người Huyền Hoàng Tinh.
“Dẫn đường đi.”
Nếu như Tom đã phái người đón ông ta, vậy thì chắc chắn đã gửi ảnh chụp của bọn họ đến đây, nếu không thì không có khả năng vừa mới bước vào là có người nhận ra.
“Mời đi theo chúng tôi, ngài Tom đang chờ ở đại sảnh.”
Có hai người đó dẫn đường thì đương nhiên không gặp bất cứ trở ngại nào.
Đi thẳng một đường vào tòa cao ốc đế quốc, giống như những gì mà Jessica đã nói, đám người nước R đều ở đây, trông có vẻ như không chịu khổ gì, chỉ là ánh mắt ảm đạm không có ánh sáng mà thôi.
Thấy Sở Vĩnh Du và Khổng Lưu với những đường nét của người nước R xuất hiện, bọn họ mới dấy lên vẻ hi vọng, nhưng mà cũng chỉ có thế thôi. Dù sao thì thực lực cách xa làm cho bọn họ không có khả năng nghĩ là mình sắp được cứu, còn lại là bị mấy người mới mang vào càng không thể trêu đùa.
“Khổng Lưu, đã lâu không gặp.”
Như là Jessica đã nói, bốn vị lão giả trước mặt, một lão giá tóc vàng trông có tinh thần trong số đó mỉm cười mở miệng, Khổng Lưu cũng trả lời.
“Đúng là đã lâu rồi không gặp, xem ra gia tộc Andrew các người rất coi trọng Tom, không ngờ là bốn người các ông đều bảo vệ cho cậu ta.”
Ông già vẫn cười.
“Đó là đương nhiên, Tom là thiên tài chân chính luôn luôn đứng đầu trong mọi phương diện đã được gia tộc Andrew chúng tôi công nhận, không coi trọng một chút thì làm sao có thể chứ? Mặc dù Tom chủ động đến mảnh đất hoang vu như địa cầu, nhưng mà dựa vào tính an toàn, vẫn phải được đảm bảo.”
“Đi theo tôi.”
Trong mắt Khổng Lưu lóe lên một tia ngưng đọng, nhìn Sở Vĩnh Du, mặc dù không lên tiếng nhưng mà Sở Vĩnh Du có thể hiểu được ánh mắt này, e là bốn lão giả này không phải là người dễ chọc, bọn họ rất đáng sợ.
Phía tây đại sảnh, đi qua một cánh cửa lớn, bước vào trong một căn phòng, ở bên trong chỉ có một người trẻ tuổi đang uống một ly rượu vang đỏ.
“Tôi vẫn khá thích rượu vang đỏ trên địa cầu.”
Tự thì thầm một câu, bỏ ly rượu xuống rồi đứng dậy cười nói.
“Chú Khổng Lưu, chắc hẳn người này là người nắm giữ nhẫn Vũ Lam?”
Gật gật đầu, Sở Vĩnh Du nhìn Tom, lúc giơ tay nhấc chân đều có một loại hơi thở quý tộc đập vào trong mắt, chỉ dựa vào khí chất và tướng mạo, đúng là không hề tầm thường.
“Tôi tên là Sở Vĩnh Du, anh tìm tôi có chuyện gì?”
Tay phải Tom ra hiệu.
“Ngồi đi, từ trước tới nay Tom tôi nói một là một nói hai là hai, đã nói là chuyện hợp tác thì đương nhiên là nói chuyện hợp tác rồi.”
Sau khi ngồi xuống, Tom nói tiếp.
“Chắc là anh Sở muốn cứu người dân của quốc gia này, ngoại trừ suy nghĩ của cá nhân, còn có cả đại nghĩa quốc gia có đúng không?”