Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 976

“Cái tên Sở Vĩnh Du này, đầu óc có vấn đề à, vọng tưởng dựa vào sức mạnh của bản thân để khiến nhà họ Lôi từ hôn?”

“Đâu phải đầu óc có vấn đề, rõ là một thằng bị đần mà? Nhà họ Lôi cũng giống như nhà Thác Bạt của chúng ta, là một gia tộc cổ võ ẩn thế, lão tổ là cường giả siêu cấp ở Đan Điền Cảnh. Anh ta giỡn quái gì vậy.”

“Tự mua dây buộc mình, lấy trứng chọi đá mà thôi, tên Sở Vĩnh Du này đúng là nhân tài. Đợi lát nữa chắc chắn sẽ bị nhà họ Lôi đập cho mẹ khỏi nhận ra thôi.”

“Chí lí! Nhà họ Lôi đến đón dâu gặp phải chuyện này thì tâm trạng vui sao được? Rất có thể sẽ bị giết chết luôn.”

Trong tiếng thảo luận tụm năm tụm ba của gia tộc Thác Bạt, một đội ngũ quy mô lớn xuất hiện trước mặt họ.

Người dẫn đầu tóc đã bạc, nhưng vẫn đi đứng có khí thế như cũ, mà sắc mặt xấu lạ thường.

“Thác Bạt Dã! Hôm nay là ngày đại hỷ, thế mà ông lại ngồi ở trường luyện võ đợi ông già này lại đây? Nhất định phải cho tôi một lời giải thích thoả đáng.”

Ông lão này chính là lão tổ nhà họ Lôi, Lôi Tuyệt Vân, giọng điệu cực kỳ cứng nhắc.

Thác Bạt Dã đã đứng dậy qua đây từ lâu, lúc này khó chịu đáp.

“Đại hỷ thì vẫn là đại hỷ, chỉ là có tý rắc rối thôi. Có người muốn chen chân vào, vì một vài lí do, bên tôi cũng chẳng còn cách nào khác.”

Gì cơ? Lôi Tuyệt Vân cau mày.

“Ý ông là gì? Có ai dám ngăn cản hai gia tộc chúng ta liên hôn à?”

Thác Bạt Dã vừa nói, tay phải vừa chỉ vào Sở Vĩnh Du đang ngồi trên ghế.

“Cậu ta tên là Sở Vĩnh Du, là bạn thân của cháu gái tôi. Sau khi biết chuyện liên hôn này, cậu ta đã chạy tới đây để ngăn cản đám cưới này.”

Lôi Tuyệt Vân nhìn sang và cười chế giễu.

“Chỉ là một thằng nhóc thò lò mũi xanh mà cũng dám trâng tráo vậy à? Ông già này không quan tâm Thác Bạt Dã ông đang tính toán gì, mà căn bản tôi cũng chẳng có hứng thú gì cả. Cậu ta muốn ngăn cản đám cưới này à? Là cái thá gì cơ chứ.”

Nói xong, ông ta nhìn Tường Vi vẫn đang mặc quần áo bình thường và nói.

“Tường Vi, đi thay quần áo đi cháu, sau đó đi cùng với bọn ông. Dù cháu có mời ai tới đi chăng nữa, kết cục cũng sẽ không thay đổi chút nào đâu. Nếu bạn của cháu vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ thì đừng trách sao ông già này bắn chết hắn ngay tại chỗ.

Tường Vi cắn môi dưới, khi cô ấy định nói gì đó, Sở Vĩnh Du đã đứng lên và mỉm cười.

“Tiền bối, trong xã hội ngày nay, hôn nhân căn bản phải dựa trên nền tảng tình yêu, nếu Tường Vi đã không bằng lòng thì người làm bạn như tôi đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Nếu nhà họ Lôi đã là gia tộc cổ võ ẩn thế thì chỉ cần có người đánh thắng tôi, đương nhiên tôi sẽ không ngăn cản nữa.”

Lần này không đợi Lôi Tuyệt Vân lên tiếng, một thanh niên mặc vest và giày da đứng dậy.

“Tự tìm đường chết à? Mày là cái thá gì? Tao chính là người tới cầu hôn Tường Vi, Lôi Minh. Bây giờ đầu hàng vẫn còn kịp, nếu không lát nữa trận đấu bắt đầu rồi, thì mày chết chắc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK