Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 70: SỰ HỒI ĐÁP CHO LÒNG TRUNG THÀNH

“Em ký đi bà xã, họ sẽ phải hối hận, đương nhiên hối hận cũng vô ích thôi.”

Sở Vĩnh Du đột nhiên lên tiếng, giám đốc tài chính và phó tổng nhìn kinh bỉ, chúng tôi sẽ hối hận ư? Nằm mơ đi, trước là tình hình không mấy tốt đẹp của Thiên Nguyên, sau là sự cản trở của bất động sản Hoa Phong, Thiên Nguyên có thể phát triển được thì điều đó mới là xuất hiện kỳ tích.

Giám đốc tài chính này dù sao cũng còn trẻ, nóng nảy, nhẫn nhịn không nổi nên không ngừng nói đạo lý.

“Anh là chồng của chủ tịch, thường xuyên can thiệp vào các vấn đề mang tính quyết định của công ty, tôi chỉ có thể nói không phải người một nhà thì không phải chung một thuyền, chúng tôi sẽ hối hận ư? Người hối hận chỉ có thể là Lưu Sam, hy vọng có thể gửi gắm nhiệt huyết ở cái công ty gia đình này, rồi đánh mất đi những cơ hội tốt hơn, hehe.”

Vốn dĩ, bọn họ đã dự định từ chức từ trước, nhưng nghe nói công ty chuyển hướng, muốn xem chủ tịch mới sẽ làm như thế nào, không ngờ không chỉ là bình hoa bình thường, mà còn là bình hoa thu hút nhiều ong bướm.

Cắn môi, Đồng Ý Yên muốn nói gì đó nhưng lại thôi khi thấy sự khinh bỉ với hả hê trong ánh mắt của hai người họ, cô có chút tức giận.

Nhìn thấy Đồng Ý Yên đang định cầm bút, Lưu Sam lại lo lắng lên tiếng:

“Chủ tịch, chủ tịch không thể ký, hãy nghĩ lại đi, hai người họ rời đi sẽ kéo theo một số điều hành cấp cao. Hơn nữa với tình hình trước mặt hay sau lưng đều là địch như bây giờ thì sẽ chỉ làm cho công ty thêm khó khăn thôi.”

Cái gì? Không phải hai người họ rời khỏi thôi sao?

Sắc mặt Đồng Ý Yến biến sắc, nhưng lại không còn cách nào khác, làm sao có thể có quyền hạn chế quyền tự do cán nhân của mỗi người cơ chứ?

“Chủ tịch Đồng, có thể nhanh lên được không, chúng tôi có thể đợi nhưng người của chúng tôi không thể chờ được, họ đã làm xong thủ tục với bộ phận nhân sự rồi.”

Nghe thấy giám đốc tài chính thúc giục, Đồng Ý Yên liếc nhìn Sở Vĩnh Du, khi cô cầm bút chuẩn bị ký thì đội nhiên điện thoại trên bàn vang lên, cô vừa nghe vừa chuẩn bị ký, nhưng bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói khiến cô phải ngừng lại.

“Thưa chủ tịch, tổng giám đốc tập đoàn Chúc… Chúc Thị, Hướng Hợp, Hướng tổng muốn gặp chủ tịch, tôi không thể cản, ông ấy đang lên phòng rồi ạ.”

Hưởng Tổng đến? Tại sao anh ta lại đến?

Đồng Ý Yên có chút bối rồi, nhưng ba người bọn Lưu Sam thì hoàn toàn sửng sốt, kinh ngạc.

Bọn họ làm về bất động sản, nhắc đến tập đoàn Chúc Thị thì sao có thể không biết, đặc biệt chi nhánh của tập đoàn ở thành phố Ninh vốn đã hoạt động mạnh mẽ từ trước, họ cũng đã cử người đến, kết quả là còn không vào được cổng.

Bây giờ, người đàn ông to lớn tài giỏi nhà người ta không chỉ đích thân tới mà còn muốn gặp chủ tịch mới?

Mới nghĩ đến điều đó, cửa văn phòng đã có tiếng gõ cửa, sau đó vang lên tiếng nói.

“Đồng tổng có tiện không? Tôi là Hướng Hợp, nếu không tiện thì tôi ở phòng tiếp khách chờ một lát.”

Cái gì? Đồng Ý Yên vội vàng ra mở cửa, trong khi ba người còn lại bàng hoàng vì thái độ… thận trọng của Hướng Hợp.

Khi cánh cửa mở ra, nhóm người của Hướng Hợp bước vào. Sau khi nhìn thấy anh ta thì chắc chắn rằng anh ta là ông chủ của tập đoàn trên TV, Lưu Sam, giám đốc tài chính và phó tổng đã hoàn toàn sững sờ.

“Mạo muội làm phiền, xin thứ lỗi.”

Trong từng lời nói cũng như hành động của mình, Hướng Hợp đều rất lịch thiệp, đặc biệt nhìn thấy Sở Vĩnh Du ngồi ở bên cạnh thì thái độ càng thêm kính nể.

“Không… không sao, không phiền, Hướng tổng, mời ngồi.”

Đồng Ý Yên nói xong, thấy ba người Lưu Thiện còn đang ngẩn ngơ, ân oán trong cuộc gặp gỡ lập tức bùng phát, cô bước đến bàn làm việc cầm bút ký vào đơn từ chức của hai người.

“Mọi người có thể ra ngoài rồi, Phó tổng Lưu, lại đây, tôi sẽ giới thiệu ông với Hướng tổng.”

Sao? Trái tim ngạc nhiên của Lưu Sam gần như nhảy ra khỏi lồng ngực, vội vàng chạy tới, kích động đến mức không thể kiềm chế chính mình, lòng trung thành cuối cùng sẽ được đền đáp, hơn nữa bây giờ, đã thành hiện thực rồi, chủ tịch Đồng còn giới thiệu một người nhỏ bé như ông với Hướng Hợp, chúa ơi!

Về phần giám đốc tài chính và phó tổng, bọn họ hoàn toàn bối rối, đứng ngồi không yên, thật sự rất hối hận, nhìn từ thái độ của Hưởng Hợp, hơn nữa còn đưa một đội đến, nhất định là điều tốt.

“Vợ tôi bảo ra ngoài, hai người bị điếc à?”

Sở Vĩnh Du lúc này mới đứng dậy, cầm đơn từ chức lên, trực tiếp đẩy hai người ra khỏi văn phòng chủ tịch.

Sau đó đến phòng tiếp tân để thay Lam Mị cho cô ta vào luôn, dù sao thì từ giờ phút này, thư ký này sẽ nhận nhiệm vụ quan trọng là hướng dẫn vợ anh là Đồng Ý Yên.

Trên hành lang tầng ba, giám đốc tài chính và phó tổng đứng cùng nhau với vẻ mặt chưa hết ngạc nhiên.

“Làm thế nào đây? Sao tôi thấy hình như tập đoàn Chúc Thị tới đây là để thiết lập quan hệ hợp tác với Thiên Nguyên vậy.”

Nghe đến đây, giám đốc tài chính nổi cáu.

“Tôi làm sao biết được, ông hỏi tôi, tôi hỏi ai!”

Phó tổng cũng không nhịn.

“Ông nói thế là thế nào, không phải là ông nói Đồng Ý Yên chỉ đạo thì Thiên Nguyên sớm muộn bị phá sản dưới tay địch, tôi có thể thoái thác sao?”

“Đừng ồn ào, đợi bên kia nói chuyện xong thì nói tiếp, không có gì là chắc chắn.”

Nửa giờ trôi qua, cửa văn phòng chủ tịch mở ra, Hướng Hợp lên tiếng lần đầu.

“Đồng Ý Yên dừng chút, cô thật sự là không tiễn tôi à?”

Sở Vĩnh Du đang ở phòng tiếp tân bên cạnh, anh ta dám để Đồng Ý Yên tiễn sao? Cho dù không có ở đó thì anh ta cũng không dám, chênh lệch trình độ quá lớn.

Nhìn thấy Hướng Hợp có vẻ khẩn cầu, Đồng Ý Yên không còn cách nào khác đành phải nói.

“Được thôi, Phó tổng Lưu, anh thay tôi tiễn Tổng giám đốc Hướng xuống dưới đi.”

“Vâng chủ tịch, mời Hướng tổng đi lối này.”

Lúc này, Lưu Sam cảm giác được phong trần, khi đi ngang qua giám đốc tài chính và phó tổng kia, ánh mắt của ông ta tràn đầy vẻ đắc thắng, thậm chí là có chút khinh thường.

Khi Lưu Sam trở về, trực tiếp bị hai người kia ngăn lại.

“Anh Lưu, Hướng tổng tới đây làm gì thế?”

“Đúng, anh tiết lộ một chút đi.”

Lưu Thiện chế nhạo.

“Trước đây tôi đã thuyết phục hai người như thế nào? Cuối cùng thì hai người đã trả lời tôi như thế nào? Những lời nói trước đó trong văn phòng chủ tịch, hai người có thấy khó chịu không? Haha, dù sao thì chủ tịch đã yêu cầu tôi thông báo cho tất cả nhân viên bộ phận, tôi cũng không ngại nói với các anh, đúng vậy, tập đoàn Chúc Thị quả thực đã tới để thiết lập quan hệ hợp tác với Thiên Nguyên, hợp tác phát triển thành phố, hơn nữa sẽ trích khoản thanh toán trước 600 tỷ.”

Nói xong, Lưu Sam chỉnh lại quần áo rời đi, hai vị giám đốc tài chính còn lại ngây người đứng đó, trong lòng không ngừng cảm thấy tiếc nuối vô hạn.

Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của chủ tịch công ty bất động sản Hoa Phong, Đồng Tinh Minh rất vui vẻ, bây giờ chỉ cần có thể làm cho Sở Vĩnh Du với Đồng Ý Yên thoi thóp thì ông ta sẽ rất vui.

Lúc này, thư ký đột nhiên xông vào khiến Đồng Tinh Minh nhíu mày.

“Đến gõ cửa cô cũng quên à? Cô không muốn mất việc đấy phải không?”

Thư ký mồ hôi nhễ nhại, cũng không quan tâm quá nên trực tiếp lấy điện thoại ra, bên trong đang phát cái gì đó.

“Chủ tịch, ngài xem đi.”

Đồng Tinh Minh đứng thẳng người.

“Đây là cái gì? Hình như là họp báo?”

Thư ký gật đầu, không tự chủ được nuốt nước bọt, lời nói ra làm cho Đồng Tinh Minh bật thẳng đứng lên.

“Tại cuộc họp báo Thiên Hải Lục Tiểu phát tin tức mới, bọn họ nói rằng vị trí của chi nhánh thành phố Ninh phải được xác định lại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK