- Tô Mộ, ngươi đi theo ta, lần này không được ra tay lỗ mãng, đối phó thần miếu cần nhờ lực lượng Vu sư.
Tô Kính cảnh cáo Tô Mộ, lần trước Tô Mộ tác chiến, sau khi hắn phân tích ra cảm thấy vẫn còn có chút phong hiểm.
- Vâng!
Tô Mộ mỉm cười cũng không phản bác, Tô Kính quan tâm tới nàng, nàng cãi làm gì.
- Vừa bắt đầu không có bao nhiêu Luyện Khí sĩ, thủ hạ ta đủ dùng...
Tô Kính bắt đầu giảng giải kỹ càng, tất cả mọi người nghiêm túc lắng nghe, lần này một trăm hai mươi vạn đại quân đều quy Tô Kính chỉ huy, đây là biểu hiện tín nhiệm Tô Kính. Nhưng lại là tín nhiệm nhân pâẩm của Tô Kính chứ không phải năng lực.
Cho nên Tô Kính phải nói rõ chi tiết chiến đấu kỹ càng, từ đó nội tâm mọi người cũng hiểu rõ kế hoạch, nếu có điểm không ổn sẽ điều chỉnh.
Mọi người nghe Tô Kính nói xong, cũng không có đưa ra ý kiến gì, kế hoạch của Tô Kính không thể nói hoàn mỹ nhưng vô cùng ổn thỏa, cũng không liều lĩnh. Bởi vì có công trình doanh cường đại, rất nhiều chuyện cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Nguyên Thiên Y nghe đến đó trong nội tâm thầm nghĩ, chờ sau khi chiến dịch kết thúc, nói cái gì cũng phải tổ kiến công trình doanh. Thời điểm dã chiến tác dụng của công trình doanh không phải đặc biệt rõ ràng, thời điểm công thủ tòa thành, công trình doanh xuất hiện sẽ làm thói quen chiến tranh của người ta cải biến triệt để.
Giống như một ngàn máy ném đá thụ yêu, dùng nó áp chế địch nhân không thành vấn đề, nếu không có công trình doanh làm, toàn bộ nhờ Luyện Khí sĩ thúc dục, từ tưới tiêu nước thuốc đã hao tổn cực lớn, Tô Kính làm chuyện này có hệ thống, công trình doanh gieo cây giống, đào tạo bình thường sẽ chậm chạp, sau khi chứa đựng trong chiến hạm phù không cỡ lớn, thành phẩm trực tiếp hạ thấp rất nhiều.
Cuối cùng Tô Kính lại thêm một câu:
- Mọi người nhớ kỹ, lần này gia tăng chiến xa loại nhỏ là thứ chế tạo tạm thời gấp gáp, tận lực bảo hộ một chút, trên chiến xa có trống da người.
Nội tâm Nguyên Thiên Y phát lạnh, hắn nhớ tới Ưng Dương chấn động rớt túi xuống, bên trong là da người rơi ra.
Trồng trận da người là đặc sản của hoàng gia, đặt lên chiến xa và dùng khôi lỗi đánh, tác dụng tương đương với binh sĩ tạo thành trận pháp sát khí. Nếu phối hợp với binh sĩ có thể làm sức chiến đấu của quân đội bản thăng tăng lên vài lần.
Tô Kính là con rể hoàng gia, đạt được cho phép sản xuất rất dễ dàng nhưng không bán ra.
Thứ này trong miệng cửu đại gia tộc không nói, nội tâm có chống cự. Thủ đoạn của hoàng gia có đôi khi tương đối tàn nhẫn, trống trận da người là một trong số đó.
Tô Kính liếc mắt nhìn Nguyên Thiên Y, cười nói:
- Thứ này trong tương lai không thể không dùng, hoàng gia sẽ mở rộng ra, chúng ta là nhóm đầu tiên được quyền chế tạo. Bên phía ngươi sẽ có mộ đám, không nên nói với gia tộc khác là được.
Nguyên Thiên Y cười khổ nói:
- Nếu hoàng thất muốn đưa thì tại sao không dùng.
- Dù sao da của đám người kia cũng lãng phí.
Tô Kính ngậm miệng không nói, loại chuyện này không quan hệ với tàn nhẫn. Cả Tà Thần quốc gia đều bị phá hủy trong chiến tranh, mấy tấm da người cũng không xem vào đâu.
Mười hai canh giờ chính là hai mươi bốn tiếng, thế giới này một ngày cũng phân thành mười hai canh giờ, Tô Kính căn cứ đồ hồ cát trong thức hải tính thời gian, Thần Châu vị diện có một ngày dài hơn địa cầu, một ngày bằng hai mươi lăm giờ địa cầu, qua một thời gian Tô Kính cũng theo thói quen của mình, hắn không thèm so sánh.
Nghỉ ngơi mười hai canh giờ cũng là một ngày, quân đội có đầy đủ thời gian dài nghỉ ngơi và hồi phục. Trước khi chiến đấu, các binh sĩ ăn đồ ăn khác với ngày xưa, có năng lượng cực cao, có thể duy trì đầy đủ sức chiến đấu. Một bữa cơm tương đương với mỗi tiểu kỳ tiêu hao một viên đan dược bình thường.
Đừng nhìn Tô Kính có rất nhiều đan dược, thực phân phát cho trên trăm vạn người thì hắn đau lòng đấy.
Luyện Khí sĩ đi kiểm tra áo giáp binh sĩ, các binh sĩ phải kiểm tra vũ khí, lá bùa, tọa kỵ của mình. Công trình doanh cần điều chỉnh các trang bị công trình, chỉ có tỷ đệ Thiết Vô Hồn vẫn ở bên cạnh máy ném đá thụ yêu và câu thông với chúng, từ đó gia tăng lực lượng thụ yêu. Những thụ yêu này có tuổi thọ quá ngắn, nếu không bị phá hủy còn có thể kết xuống một ít hạt giống và kéo dài tuổi thọ bản thân.
Vu sư không thích thúc đẩy thực vật sinh trưởng, sở dĩ phải câu thông với chúng là vì muốn thụ yêu tận khả năng sống sót trong chiến tranh.
Hiện tại trên bầu trời đã có khí cầu đi vòng quanh, chiến hạm phù không đã qua cải tạo nhưng tiêu hao khi phi hành tcũng không quá nhỏ. Khí cầu thì khác, giá cả rẻ tiền, dùng giám thị tường thành trong ba dặm vô cùng đơn giản.
Chạng vạng tối hôm sau Tô Kính mới phát động mệnh lệnh công kích đồng thời, ba tường thành khác cũng bị Vô Ưu công chúa công kích.
Hơn nữa Vô Ưu công chúa công kích tương đối mãnh liệt, nàng trừ bố trí một ít máy ném đá thụ yêu ra, còn dùng máy ném đá cỡ lớn làm thủ đoạn tấn công.
Máy ném đá cỡ lớn thành phẩm thấp hơn, chỉ cần có thời gian là có thể chế tạo. Trong long xà bát cảnh hủ của Tô Kính không thiếu nhất chính là vật liệu gỗ.
Phía sau thành thị số 4 là núi nhỏ, núi đá bị Vô Ưu công chúa dùng đạo thuật đào bằng. Đại lượng vật liệu bằng đá bị Luyện Khí sĩ cắt ra, chất lượng tốt làm thạch đạn cho máy ném đá thụ yêu sử dụng, chất lượng bình thường cho máy ném đá, Vô Ưu công chúa sử dụng đá của cả một ngọn núi làm vũ khí công kích.
Đều nói Luyện Khí sĩ có thể di sơn đảo gì đó cũng chỉ chửi mô đất mà thôi, núi đá cao năm trăm trượng nhưng Vô Ưu công chúa chỉ có thể mở ra làm đạn dược mà thôi.
Hòn đá bay tán loạn, ba mặt tường thành bị Vô Ưu công chúa công kích không thở nổi, thạch pháo trên đầu tường cũng tiến hành phản kích, Vô Ưu công chúa dứt khoát cho chiến hạm phù không xác định địa điểm đả kích thạch pháo.
Lúc này thạch pháo không thể không khởi động phòng hộ, các vũ khí của nỏ pháo cũng như thế, căn bản không cách nào phá hủy trang bị cỡ lớn của Vô Ưu công chúa
Bên phía Tô Kính, đám người Cơ Vô Song bay lên giữa không trung, thực lực của bọn họ không sợ hãi lĩnh vực cấm bay của vực sâu. Trên thực tế cường giả Kim Đan tứ trọng đã không sợ hãi lực lượng như thế. Dù sao chỉ là trận pháp chết, không có cường giả thúc dục công kích.