Trên mặt tuyết hai đội kỵ binh lao nhanh vào nhau. Chiến xa xông vào trận hình quân địch, bi thép hai bên xe phun ồ ạt, mục tiêu trong phạm vi mười trượng bị đánh rớt xuống ngựa. Ngựa chiến của kỵ binh cũng bị đánh gãy gân xương té nhào lăn lộn dưới đất rên rỉ.
Tô Kính thầm hận đã dùng hết Tử Mẫu Ly Hồn Pháo, không thì lần này xung phong có thể diệt một nửa binh lực địch. Dù Tử Mẫu Ly Hồn Pháo chưa chắc bắn chết được đám kỵ binh nhưng chắc chắn có thể đánh chết ngựa chiến.
Hai chiếc chiến xa xen kẽ, chiến quả huy hoàng. Kỵ binh bị bi thép bắn xuống ngựa lại có binh sĩ trên chiến xa dùng cung tên đệm vào dễ hơn bắn kẻ địch khỏe mạnh nhảy nhót.
Quân Vô Tà và kỵ sĩ ngay mặt va chạm với nhau. Đối phương tay trái vung kỵ thương tăng chiều dài gần hai trượng, đấu khí trên kỵ thương ẩn mà không phát tỏa định Quân Vô Tà.
Hai phe trong nháy mắt đã cách nhau chỉ vài trượng, sau lưng Quân Vô Tà có bóng đen bay lên cao. Bóng đen lưng mọc đôi cánh, mắt đỏ ngầu, đầu có sừng đen dài cong cong, nó đột nhiên nhào vào kỵ sĩ.
Kỵ sĩ giật nảy mình, là ác ma An Đức Lỗ triệu hoán!
Tại sao thứ này giúp đỡ đối phương chiến đấu, chẳng lẽ An Đức Lỗ phản bội?
Không thể nào, An Đức Lỗ là tín đồ của Tử Thần, tuyệt đối sẽ không phản bội thần linh. Kỵ ĩ thầm hãi hùng, gã không đánh lại ác ma, nếu sớm biết đối phương có đòn sát thủ này thì gã tuyệt đối sẽ không đuổi theo, cho dù đuổi theo cũng không thể dùng hết Liệt Nhật chiến mâu.
Nhưng gã làm sao biết trước? Liệt Nhật chiến mâu gặp mai rùa kia sẽ phát huy ra uy lực lớn nhất, Liệt Nhật chiến mâu ám sát cường giả bình thường chắc ăn trăm phần trăm, ngủ say vài ngày là có thể dùng lại.
Lúc cường giả giao chiến đâu cho phép kỵ sĩ suy nghĩ vẩn vơ. Ác ma phô trương thanh thế lao vào, kỵ sĩ không ngồi chờ chết, tay phải rút ra trường kiếm hất lên trên.
Ác ma vọt lên cao né qua nhát kiếm này, kỵ sĩ biết ngay mình bị lừa. Ác ma này chỉ có cái mã, thực lực rớt xuống thua gã.
Nhưng kỵ sĩ tạm dừng khiến kỵ thương không cách nào tỏa định mục tiêu. Yên Vân thú của Quân Vô Tà bỗng tăng tốc, trường đao quét ngang, đường đao nở rộ ánh sáng vàng tường hòa, xinh đẹp khó tả, như thể trong đao quang là bỉ ngạn phật quốc, cực lạc vĩnh sinh.
Kỵ sĩ có tín ngưỡng, đường đao đó cướp đi tinh thần của gã, khi phản ứng lại đao phong đã cắt rách áo giáp. Người đau nhói, kỵ sĩ bùng nổ đấu khí, kỵ thương vặn một đường cong lớn khó tin.
Mắt Quân Vô Tà lạnh băng lấy ra Kim Cương Quyển cứng rắn chặn lại kỵ sĩ vung thương, trường đao chém xuống.
Ầm!
Kỵ sĩ bộc phát đấu khí, một con thằng lằn ảo màu đỏ to lớn lao ra khỏi áo giáp bị đao của Quân Vô Tà chém nát. Kỵ sĩ từ trên ngựa bay ra ngoài, ở giữa không trung nhìn vết thương dài trên bụng, không dám tin mình bị đánh bại trong một chiêu.
Ác ma trên trời thấy cơ hội đó đột nhiên lao xuống, sau khi nó ký kết lục thư bị khế ước An Đức Lỗ phản phệ giảm thấp thực lực chứ không phải không có sức chiến đấu.
Kỵ sĩ né qua trường đao của Quân Vô Tà nhưng bị ác ma bóp cổ ném mạnh giữa không trung, xương cổ kêu rắc một tiếng đứt đoạn.
Kỵ sĩ mạnh mẽ bị ác ma hăm dọa, bị Quân Vô Tà chộp lấy cơ hội liên hợp đánh chết, mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây. Kẻ địch không tan vỡ, kỵ sĩ không phải tướng quân, gã chỉ là cường giả trong quân.
Khi quân địch va chạm có một nửa tăng binh bị quét xuống ngựa.
Tô Kính thầm bực, đây rõ là vì không quen thuộc chiến đấu cưỡi ngựa. Thực lực cá nhân của tăng binh cao hơn đám kỵ binh nhưng bị kỹ xảo kẻ địch ức chế. Dù có hòa thượng không rớt xuống ngựa cũng rất chật vật.
Ác ma chộp chiến lợi phẩm trong tay ngửa đầu gầm rú.
Trên đầu đám tăng binh bắn ra các phạn văn màu vàng bảo vệ linh hồn của mình. Kỵ binh quốc gia Tà Thần xung quanh mặt tái nhợt, có kỵ binh thực lực thấp chút lăn xuống ngựa chiến.
Trong quân tiên phong không có mục sư theo cùng, gặp sinh vật như ác am chỉ có thể dựa vào Ma Pháp Sư. Mà Ma Pháp Sư bị Tô Kính giết quá nhiều, số còn sống thì không đuổi theo ra.
Bọn họ không biết đội Tô Kính đã là nỏ mạnh hết đà, cung tên tiêu hao quá nhanh, chỉ còn lại một chút để tự vệ. Tô Kính chỉ còn hai mươi phần trăm chân khí, Quân Vô Tà thì chỉ có một nửa sức chiến đấu, nếu không mới rồi gã đã một đao chém chết kỵ sĩ.
Tô Kính thấy phe địch không tan vỡ, hắn biết hiệu quả ngăn cản của mình có hạn, nếu bị đám kỵ binh bám chân thì chỉ có chiến xa chạy thoát được.
Dù sao đã giải quyết xong kỵ sĩ rắc rối nhất, Tô Kính không muốn kéo dài lâu hơn:
- Đi!
Chiến đấu bên nhóm Vô Niệm chắc rất nhanh chấm dứt, nếu võ giả thực lực khủng bố còn dư sức thì Tô Kính chưa kịp trốn về Phật môn chiến tháp đã bị cường giả đánh chết.
Hai chiếc chiến xa quẹo nửa vòng tròn rồi quay về, bi thép bắn ra dọn dẹp con đường rộng hai mươi trượng.
Kẻ địch không thể lao lên đánh, tăng binh rớt xuống ngựa tìm cơ hội lại leo lên ngựa chiến.
Hơn ba trăm người lại bị mất gần một trăm.
Tốc độ Yên Vân thú của Quân Vô Tà mau nhất nhưng gã không chạy trốn ngay khi nghe lệnh, gã chỉ huy ác ma phối hợp mình liên tục giết kỵ sĩ phe địch. Hễ mặc áo giáp tinh mỹ thì đều là mục tiêu của Quân Vô Tà.
Lúc giết tà thuật sư vong linh Quân Vô Tà từng có sai lầm, gã không muốn để lại ấn tượng xấu với Tô Kính.
Tô Kính ở trên chiến xa bình tĩnh điều tức, long xà chân khí khiến sức chiến đấu của hắn phục hồi siêu mau, giờ đã dám dùng Ngũ Lôi Định Thân chú đối phó mục tiêu hơi mạnh chút.
Tăng binh nhanh chóng tụ tập với nhau, hai bên là chiến xa, có Quân Vô Tà đoạn hâu. Tô Kính ở trên xe phân phát hộp nỗ lần thứ hai cuồng kiềm lại tốc độ kẻ địch. Gần hai trăm người nhóm Tô Kính rời khỏi chiến đấu, một lần nữa mất ba mươi mấy tăng binh.
Kỵ binh quốc gia Tà Thần không truy kích, chiến xa của đối phương không ngừng bắn ra nỗ tiễn rất chính xác, quá nhanh, số lượng cũng siêu nhiều. Mỗi lần ít nhất sáu cây, dù có tấm chắn kim loại cũng khó chặn lại hết.
Kỵ binh do dự giây lát, đội đoạn hậu của Tô Kính đã chạy rất xa. khi họ đuổi kịp đội của Tô Mộ đã thấy bóng Phật môn chiến tháp.