Cho dù không thể giết chết tất cả kẻ địch, chỉ cần khiến cho kẻ địch bị thương nặng, lại thoát khỏi Vũ Thánh Đảo là tốt rồi. Chỉ đáng tiếc là người nhà của mình...
Trên mặt Tưởng nguyên soái mỉm cười, thu đao.
Cuối cùng đi đến một bước này, tuyệt tình chặt đứt nhân tính, lấy giết chóc mà sống. Lão sư nói mình sớm hay muộn sẽ lựa chọn con đường này, chẳng lẽ là hắn thấy được quỹ tích vận mạng?
Đây nhất định là số phận. Bình thường con xúc xắc vận mệnh cũng sẽ không dành cho loại Luyện Khí Sĩ không kinh nghiệm chiến đấu này bảo quản, lại ngay cả một cường giả Kim Đan cũng không có. Thời điểm những Luyện Khí Sĩ giao ra ngọc phù, bị mình xóa đi lạc ấn thần thức, trong nháy mắt đã bị công kích. Mình xuất đao, đồng thời, trong đầu các Luyện Khí Sĩ đã giống như là một thiên lôi nổ tung.
Chỉ cần một đao, lại giải quyết tất cả. Luyện Khí Sĩ như vậy, Hoàng Gia còn phải tốn tiền cung cấp nuôi dưỡng, thực sự lãng phí.
Tưởng nguyên soái lắc đầu. Còn bởi vì hoàng đế không trị bọn họ.
- Thiếu gia, ta cảm giác không đúng lắm.
Ở trong quá trình chỉ huy chiến đầu, Thần Lâm thông qua phân tích số liệu, phát hiện đại doanh chủ soái của đối phương căn bản cũng không có phản ứng gì. Loại hiện tượng này quá kỳ quái.
Mà ở trên chiến trường sinh tử vô thường, không nên có khu vực như vậy tồn tại.
Chuyện khác thường tất có âm mưu. Thần Lâm là một sinh mạng trí năng sử dụng số liệu. Tưởng nguyên soái bên kia xuất hiện biến cố chưa đầy một phút, hắn đã cảm giác được có điểm không thích hợp.
- Thần Lâm, phiền phức lớn tới mức nào?
Tô Kính viễn trình hỏi thăm.
- Có thể lớn có thể nhỏ. Nếu lớn, có lẽ thành thị của chúng ta đều sẽ bị diệt vong. Nếu nói nhỏ, chủ soái của đối phương, có thể sẽ chạy trốn.
- Như vậy, cứ tính toán theo lớn đi. Ngươi quyết định.
Tô Kính giao quyền quyết định cho Thần Lâm, hiện tại trong người hắn trọng thương, bất kỳ tính toán phân tích nào, đối với hắn mà nói đều là áp lực cực lớn.
Điều duy nhất Tô Kính có thể làm, chính là lựa chọn phán đoán. Hiện tại hắn ngay cả quyền lực lựa chọn phán đoán cũng giao cho Thần Lâm. Đây là một biện pháp bí mật đối phó với con xúc xắc vận mệnh.
Năm đó Đạo Môn thật sự rất đau đầu. Con xúc xắc vận mệnh không có tính xác định. So với thuộc tính áp chế toàn diện còn muốn đáng ghét.
Không có tính xác định, gần như không có cách nào phòng ngự.
Thần Lâm lập tức đồng thời hạ mấy trăm mệnh lệnh. Toàn bộ sáu đạo quân thần binh lập tức thay đổi tốc độ di chuyển, công kích chiến xa ở phía trước, bắt đầu không tiến vào sâu hơn, mà rong ruổi đi ngang, cung cấp trợ giúp hỏa lực cho kỵ binh.
Bộ binh dọn dẹp chiến trường, chờ chiến xa vận chuyển bọn họ ở phía sau đến, mới có thể lui lại.
Hai khẩu đại pháo ngũ hành ở cách xa ngoài năm mươi dặm, đã có một khẩu được tháo xuống, để ở trên xe. Một khẩu đại pháo ngũ hành này, một canh giờ mới có khả năng phóng ra một lần. Một khẩu pháo ngũ hành khác, nửa giờ có thể phóng ra một lần.
Lưu lại tốc độ bắn nhanh, vốn là chuẩn bị cho đối phương thêm một đòn trí mạng. Hiện tại đã không cần thiết nữa. Thần Lâm cũng không muốn vì một chút lợi ích, khiến cho khẩu đại pháo ngũ hành tốt nhất này ở trong nguy hiểm.
Thoạt nhìn sáu đạo quân thần binh còn đang tiến mạnh về phía bên trong đại doanh, tốc độ sát thương kẻ địch cũng bắt đầu nâng cao. Nhưng trên thực tế, toàn bộ quân đoàn giống như mấy trăm bánh răng tinh vi, đồng loạt điều chỉnh, rút lui về phía sau. Đơn vị chiến đấu vẫn ở phía trước tác chiến, tốc độ tổ chức di chuyển tương đối nhanh. Bộ binh chỉ có năng lực chạy nước rút cự ly ngắn. Chạy ba tới năm mươi dặm còn tốt. Nếu thật sự lao ra hơn hai trăm dặm trở về thành, đó cũng không phải là chuyện quá dễ dàng.
Trên bầu trời, tổng cộng hai loại chiến hạm di chuyển trên không trung, đều là loại đã được Tô Kính một lần nữa định hình chế luyện.
Một loại thể tích rất nhỏ, phía trên chỉ có thể dung nạp bốn người. So với thiết kế ban đầu còn nhỏ hơn. Loại chiến hạm di chuyển trên không trung này được lưu lại. Một loại chiến hạm di chuyển trên không trung khác, lại có thể mang theo không quá hai trăm người. Những chiến hạm này đều lập tức lui lại phía sau.
Chiến hạm thể tích càng lớn, giá trị chế tạo lại càng cao. Thần Lâm cần ma tinh pháo trợ giúp, mới có khả năng lui lại. Nếu không, ngay cả chiến hạm di chuyển trên không trung loại nhỏ này hắn cũng sẽ không lưu lại.
Tưởng nguyên soái nhìn phía xa chiến trường chém giết, doanh địa do mình bố trí tỉ mỉ, bị loại vũ khí tầm xa kỳ quái này phá hủy. Bầu trời lại bị công kích phá hủy một phen, sớm đã không có hình dáng.
Hắn có chút đau lòng, lại có chút cảm giác giải thoát. Bởi vì bí pháp tu luyện, hắn không thể không ở trong quân đội chịu khổ. Nếu như chuyện ngày hôm nay thành công, mình tu luyện ra Bạch Hổ Nguyên Thai, có thể xóa đi dấu ấn do hoàng đế lưu lại ở trên người, xa chạy cao bay. Cho nên, hi sinh lớn hơn nữa cũng đáng giá.
Tưởng nguyên soái chợt cười to. May mà, vào lúc này, mình gặp phải một kẻ địch cũng đủ cường đại, có thể huỷ diệt đại quân đế quốc ở tại đây.
Bằng không mình có thủ đoạn thông thiên, ở dưới áp chế của hoàng đế, cũng vô kế khả thi.
Trên thế giới này, người biết được bí mật của hoàng đế cũng không nhiều lắm. Hắn chính là một người trong đó. Hoàng đế cũng không biết, hắn đã nhận thấy được bí mật này.
Nếu như chỉ là vậy, hắn cũng sẽ chấp nhận số mệnh. Nhưng hắn phát hiện ra bí mật không gian năm đó Vũ Thánh lưu lại. Lúc này mới động tâm, muốn cầu đi xuất chinh lần này. Hắn cũng đã bỏ ra cái giá không nhỏ, tìm kiếm cơ hội.
Không nghĩ tới, cơ hội là do kẻ địch cho.
Kẻ địch cường đại như vậy, cường đại đến mức đủ để tiêu diệt trăm vạn đại quân của mình.
Đại doanh của đế quốc Thiên Thần, trên thực tế là khu vực đặc biệt khổng lồ. Còn có hơn mười chỗ doanh địa nhỏ, giống như vệ tinh, đại doanh bố trí kéo dài ở trăm dặm xung quanh.
Nếu như không có Thần Lâm phóng ra những con sâu máy móc, cũng không có khả năng trực tiếp giết chết nhiều kẻ địch như vậy. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Tưởng nguyên soái tuyệt vọng đối với cục diện chiến đấu.