Bên tỏng vỏ sò, toàn thân Tô Kính và Thiên Thư trần trụi, tiên vu chi lực giao hòa, lực lượng thuần túy trong vỏ sò hình thành văn tự tự nhiên.
Tô Kính chưa thấy qua văn tự như thế, sau khi tìm hiểu liền biết nội dung bên trong.
Thiên Thư mỉm cười, nói:
- Tiểu bạch kiểm còn không tệ, tính toán ta ăn chút thiệt thòi. Đáng tiếc không thể làm bầu bạn với ngươi.
Tô Kính cười khổ, Thiên Thư dùng tiên vu chi lực trao đổi cho nên hai đạo pháp tắc khuếch trương rất nhanh, quả nhiên có chỗ tốt vô cùng. Lần này tiết kiệm chính mình khổ tu vài vạn năm. Đương nhiên Thiên Thư cũng như thế, song phương chỗ tốt là bằng nhau. Hắn có thể thu hoạch bao nhiêu, đối phương một không thu ít hơn hắn.
Không biết trôi qua bao nhiêu thời gian, dường như trong chớp mắt, cũng giống như qua vạn năm, vỏ sò im ắng nát bấy, từng đạo pháp tắc chi lực biến mất vô tung, dung hợp vào trong vũ trụ. Từ đó tiên vu chi minh mới tính là xác định. Lúc này vỏ sò nát bấy, đại bộ phận bị Thiên Thư hấp thu, chỉ còn hai thành bị Tô Kính hấp thu vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Đây là chuyện không có biện pháp, đồ là của Thiên Thư, trước minh ước nàng đoạt đi thì i Tô Kính không nói gì.
Sau khi định ra minh ước, Tô Kính cảm giác tinh bích trong Long Xà Bát Cảnh Hồ của mình chắc chắn hơn rất nhiều, đại đạo pháp tắc càng ngày càng cường thịnh. Hơn nữa khi cảnh giới của hắn tăng lên loáng thoáng cảm giác vũ trụ bản thân mình chưa đủ, thậm chí nói có tai họa ngầm rất lớn, tuy không có trăm ngàn vết thương như vũ trụ địa cầu nhưng với người tu hành mà nói luôn có chưa đủ.
Đừng nhìn vũ trụ của mình rất cường đại, thực đối mặt người tu hành ra vũ trụ nguyên vẹn sẽ có vấn đề.
Muốn đền bù loại chênh lệch này, biện pháp duy nhất là giúp Long Xà Bát Cảnh Hồ trở nên hoàn mỹ, một là bản thân của hắn tu hành, hai là phải làm người tu hành trong thế giới tiên cảnh cùng phát triển, đó là chuyện không thể nào, biện pháp duy nhất chính là làm cho vũ trụ của mình cắn nuốt sạch một vũ trụ khác, như vậy pháp tắc tích lũy đầy đủ, ý chí vũ trụ cũng được bổ sung, người tu hành bản vũ trụ mới tu hành mà không lưu lại tai họa ngầm to lớn.
Hiển nhiên Thiên Thư hiểu điểm này, nàng tu hành giống như Tô Mộ, Tô Mộ làm bản thân hoàn mỹ, dựa vào là long châu, biện pháp của Thiên Thư chính là luyện hóa Thái Huyền Vu Thần Thiên, làm Thái Huyền Vu Thần Thiên trở thành một vu giới.
Tô Kính đổ mồ hôi lạnh, Thiên Thư nhìn có chút không nguy hiểm, thậm chí có chút ít ngốc, Tô Kính xác định, tron Thái Huyền Vu Thần Thiên, cho dù mình tập hợp toàn bộ cảnh giới vô thượng của bát cảnh cung mới có thể đối kháng được Thiên Thư nhìn như ngốc hôm nay.
Thái Huyền Vu Thần Thiên, nó còn nguyên vẹn hơn Long Xà Bát Cảnh Hồ của mình.
- Ngươi gặp được phiền toái là cái gì?
Tô Kính nhớ tới trước kia Thiên Thư nói nàng trốn chết, hắn cảm thấy không tưởng tượng nổi.
- Không thể nói, rất mất mặt.
Thiên Thư kiên quyết không đề cập tới vấn đề này.
Tô Kính bất đắc dĩ, chỉ có thể bắt đầu giao dịch với nàng. Vật tư song phương có góc bù với nhau, Tô Kính thậm chí còn vì thế mà trả cái giá lớn, chính là phương pháp luyện chế Hà Đồ Lạc Thư, phải giao cho Thiên Thư.
Bản thân Tô Kính là cung chủ bát cảnh cung, hắn cần phải hối đoái rất nhiều tiên thên linh ưực, trong đó có cả thứ hắn cần.
Thiên Thư cũng rất vui vẻ, vu môn dựa vào tổ tiên mới có nhiều tài liệu trân quý như vậy, hơn nữa vu môn chiếm cứ một phương vũ trụ, vũ trụ này đã bắt đầu suy sụp, sẽ không bị quấy nhiễu, pháp tắc truyền thừa vô cùng nguyên vẹn nhưng vu môn cần trả giá thật nhiều, trải qua thời gian dài không thể rời khỏi nơi vu môn ẩn thân, rất nhiều vật tư của Tô Kính không có trong vũ trụ của vu môn.
Hai bên giao dịch với nhau không chịu thiệt. Tiên vu chi minh sẽ giám sát trong tối tăm.
Sau khi giao dịch hoàn thành tạm thời, Thiên Thư cười hì hì nói:
- Ta thấy chị dâu có phần tức giận, ngươi nên hống nàng.
- Ah? Hống như thế nào?
- Nữ nhân mà, tặng ít đồ, ta có một kiện...
Thiên Thư nói xong, lấy một quyển sách ra, Tô Kính nhìn thấy liền nói đa tạ, hắn tiếp nhận quyển sách này, đó là Thuần Dương Động Tiên Chân Kinh. Chính hắn có một bản đã luyện hóa, quyển này khác với hắn đạt được.
- Biện pháp song tu, hắc hắc, thử xem là biết rõ.
Thiên Thư nói xong đứng dậy Tô Kính không tự chủ được bị đưa ra khỏi Thái Huyền Vu Thần Thiên, nhìn thấy Thiên Thư khống chế đại ô quy rời đi, Tô Kính ở phía sau hô:
- Phải làm sao tìm được ngươi.
- Tiên vu chi minh đã định ra, ngươi muốn liên lạc ta cứ liên lạc tự nhiên chi đạo của ta, ta muốn liên lạc ngươi, ngươi cũng không thể ngăn cản được, ha ha ha ha...
Thiên Thư cười to, đắc ý rời đi.
Nàng mới mặc kệ Vô Ưu công chúa có vui hay không, sau khi có được Nhân Sâm Quả thì có thể xác định vu thuật của mình tiến thêm một bước, trở thành hỗn độn Vu Thần.
Nghe nói mỗi vũ trụ đều là hỗn độn Vu Thần mở ra, bọn họ có tên gọi chung là Bàn Cổ.
Hỗn độn Vu Thần mở vũ trụ sẽ vẫn lạc, đồng thời hóa thân hàng tỉ tạo nên sinh linh. Trong vũ trụ mới, chỉ cần vũ trụ không có diệt vong ngoài ý muốn, vu môn sẽ xuất hiện Bàn Cổ mới.
Những Bàn Cổ này tiến hành mở hỗn độn mới có thể càng tiến một bước, sau đó mở vũ trụ ở bên ngoài và thành tựu vĩnh hằng.
Cho dù là vũ trụ gì, đại vu không nhập luân hồi, đó là bởi vì bọn họ là một phần của Bàn Cổ.
Thiên Thư đắc ý rời đi, Tô Kính bên này cầm lấy Thuần Dương Động Tiên Chân Kinh trở lại bên người Vô Ưu công chúa. Hắn thành thật giao chân kinh, Vô Ưu công chúa mặt đen nhận lấy.
- Không nên tức giận, quay đầu lại chúng ta thử xem, và đệ nhất vốn hẳn nên có rất nhiều bất đồng đây này.
Tô Kính đành phải mày dạn mặt dày, hống Vô Ưu công chúa.
- Không tức giận sao? Ta xem là nàng tính toán ra...
Vô Ưu công chúa ngừng một lúc, nói:
- Có phải là quyển hai hay không, còn phải gọi Tô Mộ?
Tô Kính im lặng, quả nhiên Thiên Thư rất mạnh mẻ ah, thời điểm mình ký kết tiên vu chi minh đã xem biết cái gì đó cho nên mới tặng bản kinh thư này cho mình.
Vô Ưu công chúa tức giận chính là vấn đề này, người khác không đề cập tới thì nàng cũng bỏ qua.