Đường Đoạt chủ động xin đi, muốn dùn hạm đội này luyện tập. Dùng một hạm đội cỡ lớn đi ăn hiếp người ta sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đường Đoạt không đích thân ra tay, phái hai trăm chiến hạm lớn nhỏ nhanh chóng đến gần. Trên chiến hạm không có tiên nhân nên khi đến gần hai trăm dặm đối phương không phát hiện hạm đội Đường gia.
Đây đã là cực hạn. lúc này tiên nhân Đường gia truyền tống lên chiến hạm, kẻ địch liền phát hiện kỳ lạ, lập tức phái mấy trăm đơn vị bay nhào lên. Trận hình hạm đội điều chỉnh, vừa giảm thấp tốc độ vừa mở ra trận pháp phòng ngự.
Hạm đội Ma môn không có chiến hạm đủ mạnh, đẳng cấp binh sĩ không đủ cao, kinh nghiệm chiến đấu thì rất phong phú. Năm phút sau sáu mươi chiến hạm đã điều chỉnh trận hình, ba chiến hạm chính giữa sẵn sàng công kích, hai cánh mở ra, không phòng ngự mà chuẩn bị phản kích sắc bén.
Nhưng hai bên cách biệt số lượng quá lớn. Hạm đội Đường Đoạt có năm Thanh Long Hạm, hai mươi Bạch Hổ Hạm, hai Kim Ô Hạm. Kỳ hạm là Thiên Đan Hạm do Đường gia tự tạo. Năm Phi Xà Hạm tập kết đằng sau tổ hợp thành Phi Xà Hạm cỡ lớn, chỗ trung tâm tỏa ra ánh sáng trận pháp bao phủ nguyên hạm đội.
Phi Xà Hạm không giỏi công kích nhưng có thể tăng phòng ngự cho toàn hạm đội.
Ma Nhiễm Pháo đơn độc không thể công phá vòng phòng ngự của Phi Xà Hạm.
Hạm đội Ma môn trong phút chốc tỏa sáng, chiến hạm nguyên hạm đội được ánh sáng xanh bồ trùm chấn động mấy chục lần, có Long Xà Hạm và Hải Nê Thu ở dưới nước công kích nhưng bị hạm đội Ma môn chặn lại.
Tướng lĩnh Đường gia phụ trách tấn công nhìn ánh sáng trận pháp của đối phương, không hề buồn bực:
- Cũng giỏi chịu đòn đấy.
Long Xà Hạm và Hải Nê Thu công kích làm đối phương không bắn Ma Nhiễm Pháo được, trận pháp kích phát Ma Nhiễm Pháo phải tụ tập năng lượng mới.
Đây là Đông Tần tính ra điểm yếu của Ma Nhiễm Pháo, khi gặp công kích trận pháp Ma Nhiễm Pháo sẽ không quá ổn định, chỉ có thể tán đi năng nguyên làm lại.
Đương nhiên gặp công kích thật dữ dội mới có hiệu quả. Như công kích dưới nước vừa nãy khiến chiến hạm Ma môn bất đắc dĩ toàn thể mở ra trận pháp phòng ngự. Bên ngoài trận pháp chiến hạm sóng biển bắn lên cao mười trượng, tản ra bốn phương tám hướng. Nên tướng lĩnh Đường gia mới cảm thán đối phương giỏi chịu đòn. Hải Nê Thu tả bom khôi lỗi, trung tâm là trận pháp do một khối ngọc thạch khởi động. Trong tình huống tự hủy mảnh nhỏ kim loại sẽ bắn ra với tốc độ nhanh nhất hình thành dòng chảy kim loại.
Dưới tiên khí không có kim loại đã biết nào ngăn được công kích bùng nổ này, đối phương dùng trận pháp phòng ngự cứng rắn đón đỡ. Nếu đơn thuần là kim loại bọc thép thì có phủ lên ba lớp cũng bị thủng đáy thuyền.
Công kích của Long Xà Hạm phủ lên phạm vi rộng, tuy trong thời gian ngắn chỉ có năng lực công kích một lần. Sáu Long Xà Hạm lần lượt phát ra công kích có hiệu quả rất khủng bố.
Toàn bộ lực lượng công kích đều bị kẻ địch đánh tan, đợt tấn công này hơi thất bại.
Tướng lĩnh Đường gia tiếp tục ra lệnh. Năm Thanh Long Hạm, hai mươi Bạch Hổ Hạm bắn một lượt. Hai Kim Ô Hạm có một cái lướt tới bên trên hạm đội địch, mấy vạn ánh sáng lửa đổ ập xuống. Trận pháp kẻ địch có chút hỗn loạn, bị một Hỗn Nguyên Kích Cực Quang Lôi Pháo bắn trúng phần giữa một chiến hạm chủ lực, chiến hạm đó nứt thành hai khúc.
Tướng lĩnh Đường gia vò đầu, nếu là công kích dưới biển không một lượt phát ra, thêm một vòng nữa thì chiến quả dễ mở rộng. Gã không thích hợp chiến đấu như vậy chút nào.
Đường Đoạt cau mày, cách đánh này là kiểu nghiền áp, lãng phí nghiêm trọng. Hạm đội liên hợp của hai nhà không gấp gáp, vì mục tiêu chỉ là đến gần đảo Võ Thánh chứ không lên bờ, đánh mau hơn cũng không có ý nghĩa.
Tô Kính nhắc nhở:
- Ngoài một ngàn bốn trăm dặm có một hạm đội mạnh hơn đội này nhiều.
Đường Đoạt gật đầu. Hạm đội Đường gia không điều động tinh nhuệ trung tâm, Đường gia có một đống địa bàn phải bảo vệ, bên hạm đội tăng chiến hạm kiểu mới tần suất quá nhanh, tinh nhuệ chưa huấn luyện xong. Còn những người trước mắt đã huấn luyện tạm ổn.
Đường gia ôm ý định luyện binh, kinh nghiệm chiến tranh bên này có thể truyền về cho tinh nhuệ gia tộc, tránh đi nhiều đường vòng.
Sử dụng vũ khí đang thay đổi rất nhanh, tạo áp lực lớn cho thực chiến.
Đường Đoạt không nhắc nhở vị tướng quân kia, nhưng ra mệnh lệnh khác cho ba hạm đội vòng qua chiến trường cắt đứt đường hạm đội Ma môn ở phía nam.
Tô Kính giương mắt nhìn bầu trời. Thời tiết sáng sủa, nắng gay gắt, hắn cúi đầu nhìn, nước biển màu xanh thẳm như đá quý mềm dập dềnh liên tục.
Hạm đội các nhà đều có trận pháp đặc biệt, ngoài hai mươi dặm không thể dùng vũ khí như kính viễn vọng quan sát hạm đội cỡ lớn. Đừng nói hạm đội cỡ lớn, hạm đội cỡ trung của Tô Kính có thể giữ trận pháp như vậy không sợ tiêu hao.
Ma môn rất ít có chiến hạm bay, khá lạc hậu, không bằng cả chiến hạm đời thứ nhất của Tô Kính. Về mặt điều tra Ma môn dựa vào đơn vị bay cá thể, ví dụ yêu thú bay.
Tiên nhân ở trong vị diện cảm giác vị trí tiên nhân địch chính xác khá xa, nhưng mọi người đều phòng ngừa chu đáo thì khoảng cách hai trăm dặm là cực hạn.
Nếu tiên nhân trong trạng thái bay, truyền tống hoặc chiến đấu thì ngoài mấy ngàn dặm đã bị tiên nhân khác cảm giác được.
Ba hạm đội Đường gia chỉ có một Chân Tiên tọa trấn giấu trong trận pháp. Hạm đội không mở ra trạng thái tăng tốc, chỉ dùng tốc độ tuần tra bình thường tìm đến vị trí rồi yên lặng chờ.
Mục tiêu của Đường gia là nuốt sáu mươi chiến hạm này rồi tính.
Hạm đội Ma môn hỗn loạn giây lát lại gặp một đợt tấn công. Lửa từ trên trời liên tục ập xuống, Kim Ô Hạm lấy lò luyện địa hỏa làm trung tâm phát ra thuật đạo hỏa hệ, có thể câu thông pháp tắc thiên đạo của vị diện mình.
Trong hạm đội, tiên nhân Ma môn không kiềm được ra tay, gã vốn chỉ tham gia trận pháp phòng ngự, kết quả trận pháp bị xé rách, một chiến hạm chủ lực bị đánh chìm. Thiếu một chiến hạm chủ lực, năng lực trận pháp phòng ngự giảm xuống mười phần trăm, cứ tiếp tục thế này thì nguyên hạm đội sẽ bị người diệt hết.
Tiên nhân nhảy lên trời, tay cầm thanh trường đao to chém xuống. Đao phong cắt rách không gian hình thành khe nứt lớn đổ ập xuống hạm đội Đường gia cách ba mươi dặm.