- Dúng lại di, khổ cực như vậy làm cái gì?
Tô Kính thuận miệng nói ra, những hạt cát bảy màu kia dừng lại. Tô Kính bước ra khỏi lục đạo thần giám, hắn đi tới trước mặt Long Thú Thú Thần và vươn tay tiếp nhận binh khí kỳ quái, nói:
- Ngươi xem, trong thế giới này trên thực tế là ta làm chủ.
Nội tâm Long Thú Thú Thần hối hận, nếu như mình không nhìn cái này nhìn cái kia, uy lực của đồng hồ cát không cường đại như thế. Hắn thật sơ ý, ai có thể nghĩ tới trong thức hải một người lại có trang bị như vậy.
- Ngươi cho rằng ta không thể lấy hình chiếu thần khí sao?
Tô Kính cười tủm tỉm đưa thần khí vào trong lục đạo thần giám, hình chiếu thần khí bị lục đạo thần giám phân giải thành ngàn vạn thần văn. Những thần văn này thẩm thấu ra ngoài, sau lưng lục đạo thần giám hình thành chữ khắc.
Cũng không chờ Tô Kính đồng ý hay không, những chữ khắc này biến mất tự nhiên.
Chỉ cần chờ văn tự đạt tới trình độ nhất định mới có thể chuyển hóa chữ khắc. Hình chiếu Long Thú Thú Thần quá sợ hãi, việc này có ý nghĩa đối phương có thể cướp đoạt lực lượng quy tắc còn sót lại trong người mình.
Hắn đã nghĩ nhiều, lục đạo thần giám của Tô Kính là tiên khí tàn phá. Nếu như là tiên khí nguyên vẹn, đương nhiên hắn không ngăn cản nổi. Hiện tại Tô Kính cũng không dám đưa hắn vào trong lục đạo thần giám vì sợ phá hư tiên khí của mình.
- Ta có thể giết chết ngươi, cũng có thể thả ngươi đi ra ngoài, cũng có thể nô dịch ngươi, ngươi ưa thích con đường nào?
Tô Kính đứng trước mặt Long Thú Thú Thần và kiên nhẫn hỏi một câu.
Bờ môi Long Thú Thú Thần rung động, hắn đau tới mức muốn lăn qua lăn lại, hắn thế mới biết đồng hồ cát bảy màu lợi hại, cho dù mình muốn chuyển động môi cũng bị thần hỏa thiêu đốt toàn thân, đau đớn thống khổ không nhỏ.
Loại thống khổ này thậm chí vượt qua không gian cách trở, đánh thẳng vào trong thần thể tàn phá trong nơi xa xôi.
Hiển nhiên mình đã chết ở đây, thần thể cũng bị đả kích rất nghiêm trọng.
Oanh!
Trong thức hải Tô Kính, hóa ảnh Long Thú Thú Thần trực tiếp nổ bung. Hắn lại không bàn điều kiện gì với Tô Kính, áp dụng biện pháp kịch liệt nhất chính là tự bạo.
Như vậy tổn thương bản thể của hắn tương đối lớn. Hắn lo lắng Tô Kính còn có thủ đoạn kịch liệt khác đối phó hắn, cho nên thà rằng trực tiếp từ bạo cũng không muốn kéo dài tiếp.
Đây là lần đầu tiên Tô Kính nhìn thấy thần linh quyết liệt như vậy, nghĩ đến vì tính cách này cho nên mới bị Thú Thần hiện tại công kích, thần cốt bị hủy và phân tới các nơi trong nhân gian.
Tô Kính không hề có kính ý, chỉ cảm thấy đáng tiếc. Tự bạo trong thức hải không ảnh hưởng bao nhiêu, cũng không có làm Tô Kính cảm giác được nguy hiểm. Bỗng nhiên đồng hồ cát rực rỡ tiếp tục chảy, Tô Kính khẽ vươn tay và nắm thần văn vừa rồi vào trong tay.
Kết cấu thần văn vô cùng ổn định, cũng là kết quả của Long Thú Thú Thần tự bạo. Có đồng hồ cát rực rỡ trấn áp, tự bạo trình độ này không thể hủy diệt cái gì. Long Thú Thú Thần nắm giữ lực lượng quy tắc bị Tô Kính cầm trong tay, ném vào trong lục đạo thần giám phân tích.
Sau đó Tô Kính mới mở chiến xa ra, chẳng qua vào lúc này hắn nhớ tới cái gì đó.
Nửa khối xương đầu Thú Thần đã hóa thành tro tàn, chỉ còn con mắt lưu lại, nó sáng óng ánh và không có sinh cơ., lực lượng quy tắc trong mắt biến mất không còn nữa, Tô Kính cười cười.
Thứ này làm tài liệu cũng không tệ. Bởi vì nó là đồ vật vô thuộc tính hiếm thấy.
Đồ vật vô thuộc tính cực kỳ khó tìm, bất kể là thứ gì đều có giá trị cực lớn. Giá trị của con mắt còn cao hơn hạch tâm Thần Lâm một ít, nó tràn ngập tính dẻo.
Tô Kính hiện tại toàn diện tiến giai thần mộc hạm, có thêm con mắt trong tay, nếu có thuộc tính thì hắn khẳng định không đặt vào mắt, không có thuộc tính liền có thể khảm vào thần mộc hạm.
Tô Kính đang suy nghĩ như vậy, trong Bạch Hổ thương kỳ, Bạch Hổ thần soái duy nhất liên lạc với Tô Kính.
Tô Kính buông thức hải ra, Bạch Hổ thần soái trao đổi với Tô Kính:
- Chúa công, có thể cho ta viên thần nhãn kia hay không?
- Ngươi dùng nó làm cái gì?
Tô Kính hiếu kỳ nói.
- Ta luyện hóa nó vào Bạch Hổ thương kỳ, về sau chúng ta không cần rời khỏi Bạch Hổ thương kỳ cũng có thể phóng thích kỹ năng chiến trận. Bạch Hổ thần quân thất Sát chi pháp, hiện tại cấp bậc của ta chưa đủ nên chỉ có ba thức, về sau chúa công tấn chức thành tâần linh, chúng ta có thể có bảy thức.
- Nguyên nhân là gì?
- Thần nhãn không có thuộc tính, có thể câu thông trong ngoài, lực chịu tải đủ cường đại, dù là chúa công thành thần cũng không cần tiếp tục luyện chế, trừ phi chúa công trở thành tồn tại như sáng thế thần.
- Chỗ tốt là cái gì?
- Chúa công, chúng ta luôn rời khỏi không gian này chiến đấu vì chủ công, như thế có phong hiểm. Mỗi lần chúng ta bị phá hư, mỗi lần chữa trị lần nữa cũng có thể mất đi một ít lực lượng trụ cột, nó cùng loại với quy tắc trụ cột của thế giới.
- Tốt.
Tô Kính nghe xong câu này liền ném thần nhãn vào trong Bạch Hổ thương kỳ, hắn muốn Bạch Hổ thần soái tiến hành luyện hóa.
Đây là sự việc nhỏ xen vào, thị trấn nhỏ đã bị san bằng, tế đàn bị phá hủy. Tài liệu chế tạo tế đàn xem như không tệ, người hậu cần doanh đặt vào rương phong ma đưa về Thông Thiên tháp, cần phải tiêu trừ lực lượng thần linh sau đó biến thành tài liệu luyện khí vô cùng tốt.
Vốn quân đội Đông Tần tiến công Tà Thần quốc độ thu thập tài lực rất lớn. Thú Thần bên này khó gặm cho nên tiện nghi Tô Kính, tế đàn trên cả cao nguyên này không ai tranh đoạt với hắn. Mà thần miếu thần linh khác, tế đàn không lớn như Thú Thần, tài liệu cũng không có thuộc tính tốt.
Sau khi vơ vét, trong cả thành thị, trừ tế đàn ra không còn bao nhiêu đồ vật lọt mắt hắn, lần này bắt không ít tù binh, trước áp giải tới bến cảng, gom góp bốn năm vạn lại đưa đi Thông Thiên tháp.
Về phần thú nhân thi cốt, bản thân có thể dùng luyện chế trang bị, Tô Kính không muốn phần tâm vào chuyện này, cũng hiểu được loại hành vi như thế làm mình không thoải mái. Tiêu diệt thú nhân là một sự việc, bắt nhân gia luyện chế trang bị, thậm chí thịt nướng thì khó có thể tiếp nhận.