Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không biết. Đây mới là điều phiền toái nhất.

Tô Kính nói.

- Trước hết giải quyết vấn đề Tiên Cảnh đã. Nếu như có thể từ Tiên Cảnh thu được khoáng mạch ngọc thạch cần thiết, thực lực quân đội của chúng ta mới bắt đầu tăng lên. Nếu không, đối mặt đế quốc Ngư Nhân, nhất định phải cầu viện.

Mộ Ngân Mâu nói.

- Ừ, ta cũng nghĩ như vậy.

Đường Hà rất ổn trọng nói:

- Thực lực của đế quốc Ngư Nhân chí ít tương đối với Đông Tần. Người của ba người chúng ta vẫn không có cách nào đối đầu...

- Tô Mộ, ngươi cứ nói đi?

Mộ Ngân Mâu hỏi.

Tô Mộ vẫn đang lẳng lặng nghe ba người giao lưu, dường như không tồn tại. Mộ Ngân Mâu hỏi nàng, nàng chỉ mỉm cười, nói:

- Ta nghe ca ca.

- Thực sự là muội muội tốt.

Đường Hà có chút buồn bực nói. Hắn rất thích Tô Mộ. Chỉ là Tô Mộ không có ý đó, hắn cũng chỉ có thể đành thôi.

Tô Mộ cười. Phần lớn người nhìn thấy được nụ cười này, cũng sẽ cảm thấy ấm áp. Nàng chính là như vậy, không quá hòa hợp. Nếu không chung đụng, Mộ Ngân Mâu cũng cho rằng nàng đang cười nhạo mình.

- Được. Vậy bây giờ chúng ta xuất phát. Cần phải chuẩn bị cái gì không?

Đường Hà hỏi Tô Kính.

Tô Kính lắc đầu, nói:

- Trên thuyền có một trăm nữ quan. Ta rất nhanh sẽ tiến giai Kim Đan, dẫn theo bộ xương khô khôi lỗi.

Đường Hà nói:

- Không đủ lắm. Ta dẫn theo bảy cái Thần Đan, hai ảnh tử sát thủ, đều là xuất thân du hiệp. Ngoài ra ta có mười tám cái ngọc phù sử dụng một lần, đều dự định tiêu hao trong lần thám hiểm này. Còn dẫn theo năm trăm tử sĩ.

Mộ Ngân Mâu nói:

- Một mình ta, chỉ dẫn theo sáu cái ngọc phù triệu hoán. Trong đó có một cái, có thể triệu hoán một trăm Tiên Binh tác chiến, mãi đến khi tất cả chết trận.

Tô Kính bất đắc dĩ nhìn Tô Mộ nói:

- Xem ra nữ quan ác ma của chúng ta còn không có lọt được vào trong mắt bọn họ. Được, cho bọn họ xem con át chủ bài.

Tô Mộ gật đầu, nàng gần như đồng thời cùng Tô Kính triệu hoán ra áo giáp.

Kiểu dáng áo giáp hình như không khác biệt so với trước kia là bao nhiêu, nhưng Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều nhìn chằm chằm.

Tô Kính và Tô Mộ, không ngờ mỗi một người là một bộ áo giáp đẳng cấp đạo khí, binh khí đẳng cấp đạo khí!

Không đề cập tới Tô Kính. Dù sao hắn còn chưa có đạt tới Kim Đan. Nhưng Tô Mộ đã là Kim Đan nhị trọng. Có đầy đủ đạo khí, đối với thực lực của nàng đã được nâng cao, gần như là gấp mười lần.

Mà một bộ trang bị này của Tô Kính, rõ ràng là mô phỏng một bộ Vũ Thánh chế tạo ra.

Giáp của sáu đạo thần binh giáp, Nghịch Lân Mâu, Địa Long Nỏ, Thất Tinh Chiến Kỳ, tấm lá chắn thứ nguyên, Trấn Hồn Ấn. Chỉ là không thấy được vật cưỡi.

Một bộ trang bị này đều được vây quanh chế tạo Nghịch Lân Mâu. Không cần nói tới sáu đạo thần binh giáp, bản thân đạo thuật chịu tải lại vượt qua chín người. Không cần bao nhiêu chân khí cũng có thể kích phát ra.

Địa Long Nỏ, là mũi tên Địa Long biến chủng, không có khả năng trang bị trên quy mô lớn, giá trị chỉ ở dưới đại pháo ngũ hành. Thất tinh chiến kỳ là đồ của Âm Dương gia, Đạo Môn cướp đoạt lại, trong chiến kỳ mở ra thứ nguyên, sử dụng để chứa đựng chân khí, cũng có ưu khuyết điểm của cờ Bạch Hổ. Đồng thời là Binh gia cũng có thất tinh kỳ, lại sử dụng để chỉ huy thần binh.

Bản thân tấm lá chắn thứ nguyên, là một loại pháp thuật phòng ngự tự động, được Tô Kính ngưng luyện thành trang bị, bất cứ lúc nào cũng sẽ vì hắn đỡ công kích trí mạng. Trấn Hồn Ấn ngoại trừ năng lực phòng ngự ra, bản thân cũng là vật tương đối hiếm thấy trong Đạo Môn.

Đại quân Đạo Môn phần nhiều sử dụng trống trận kích phát lực lượng của binh sĩ. Trấn Hồn Ấn này có thể khống chế khu vực nhỏ lại. Uy lực lớn hơn nữa, cũng không thích hợp chiến đấu quy mô lớn.

Chỉ có điều Trấn Hồn Ấn có thể chỉnh hợp lại bộ trang bị này cho Tô Kính, hình thành hiệu quả một bộ. Tô Kính treo cái này ở bên thắt lăng, trùng điệp phù văn. Đường Hà cũng không nhìn thấy được điểm cuối, không biết chồng bao nhiêu ngọc phù ở phía trên. Đơn giản là xa xỉ tới cực điểm.

Tô Kính cười nói:

- Nếu không phải vì thăm dò Tiên Cảnh, ta cũng sẽ không lãng phí như thế.

Đường Hà suy nghĩ sâu xa. Tập trung như vậy, chỉ cần có thể bắt được Tiên Cảnh, chính là có lợi. Không thể, vậy tất cả đều không cần nhắc tới. Chỉ là Tô Kính làm sao có thể ở trong khoảng thời gian ngắn thu được nhiều đạo khí mới tinh như vậy?

Điều này cũng quá không hợp lý!

Trong lòng Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều có chút ngứa ngáy, chỉ là không tìm hiểu được bí mật của Tô Kính, chỉ có thể dưới áp chế sự hiếu kỳ trong lòng, tùy ý hỏi thăm Tô Kính và Tô Mộ về thuộc tính đặc trưng của trang bị, và phương tiện phối hợp tác chiến.

Tô Kính và Tô Mộ cũng không lảng tránh, dứt khoát lệnh cho chiến hạm Phi Xà đáp xuống một trên đảo nhỏ, cùng hai người Đường Hà đối chiến một hồi. Hai bên không hề sử dụng ra vũ lực mạnh nhất. Nhưng Đường Hà cũng yên tâm. Có bộ khôi giáp này, cho dù Tô Kính không có thủ đoạn khác, cũng có thể có năng lực tự bảo vệ nhất định.

Về phần Tô Mộ, gia hỏa kia nhìn thế nào cũng giống như là Kim Đan tam trọng, có thể áp chế thực lực giỏi như vậy, cũng sẽ không gặp cản trở.

Về phần Mộ Ngân Mâu, ngọc phù của nàng có thể triệu hồi ra tới Tiên Binh, cũng tương đối cường hãn. Nếu như mình không sử dụng Thần Đan chiến đấu, khẳng định bị ngược tới mức không tìm được phương hướng.

Trên Phi Xà Hạm, Tô Kính còn có mấy ngàn khôi lỗi, đều chế luyện vì nữ quan ác ma. Lần này mọi người dẫn theo nhân thủ tiến vào tuy rằng không nhiều lắm, nhưng lại thích hợp sử dụng để thám hiểm.

Nhiều người hơn nữa, tiến vào trong Tiên Cảnh cũng không có ý nghĩa. Hoàn cảnh nơi đây, căn bản không thích hợp để chiến đấu binh đoàn với quy mô lớn.

Lần này khôi lỗi của Tô Kính mang theo vũ khí lại có chút kỳ quái, đều trường đao toàn thân đầy răng cưa, thân đao thẳng tắp. Thoạt nhìn, Tô Kính là đi đốn cây.

Phi Xà Hạm bay hết tốc lực. Mọi người cũng không tu luyện, ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm.

Đang bay, Mộ Ngân Mâu bỗng nhiên nói:

- Tô Kính, ngươi bán Phi Xà Hạm cho chúng ta, hình như không bay được nhanh như vậy!

- Đương nhiên, bán cho các ngươi, đều là tiêu chuẩn minh hữu.”

- Vậy sau này?

- Sau đó mới là tiêu chuẩn bằng hữu.

- Yêu cầu trả lại có thể được không?

Đường Hà hiếm thấy có một lần nói đùa.

- Ngươi không đề cập tới tiền, chúng ta vẫn là bằng hữu.

Tô Kính cười to nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK