- Giảm 70%, nếu không ta liền...
- Giảm 50%, Vương gia không làm mà nói, ta để cho Vô Ưu tới đây cùng Vương gia nói.
Tô Kính quyết đoán cắt đứt lời của Võ Uy Vương.
Võ Uy Vương cười to nói:
- Ngươi người này, làm sao lại cường ngạnh như vậy. Cho ta nhiều chút lợi ích, có chỗ xấu gì đâu.
- Bởi vì Vương gia không phải Hoàng Đế, mua đi chiến hạm, cũng không phải là vì một người Vương gia. Ta bán bớt nữa, có thể thu chỗ tốt trở về cũng có hạn.
Tô Kính trắng trợn trả lời, để cho Võ Uy Vương hết chỗ nói.
Đúng vậy a, nếu là Hoàng Đế Khương Diễm muốn chiến hạm, Tô Kính miễn phí biếu tặng cũng có thể. Tại sao? Bởi vì Hoàng Đế ban thưởng, có khả năng cao hơn giá trị của chiến hạm.
Mình không phải Hoàng Đế, lại không thể vì Tô Kính mưu tư, vậy tại sao Tô Kính phải tiện nghi bán chiến hạm cho hắn?
Lại nói, giảm 50% đã rất tiện nghi. Nếu mua một tô mì, giảm 50% ngươi khả năng không cảm giác được cái gì. Nhưng nếu mua một chiến đấu cơ thì sao? Giảm 50% chính là chiết khấu rất khách quan. Nếu mua một đội hình chiến đấu cơ thì sao? Chiết khấu này cũng đủ để cho rất nhiều quan viên sa đọa, bốc lên nguy hiểm rơi đầu thúc đẩy chuyện này.
Tô Kính muốn bán chiến hạm, là có thể bay ở trong vũ trụ, đây chính là không gian hạm đội. Một chi hạm đội giảm 50%, đủ để dựng lên một tiểu gia tộc rồi.
- Các ngươi tới đây, gặp phò mã gia một chút.
Võ Uy Vương nói với phi tử của mình. Hai phi tử của hắn, cũng đã là Kim Đan tầng tám. Vượt qua Kim Đan tầng bảy, chính là cường giả đỉnh cấp rồi. Võ Uy Vương có hai trợ thủ như vậy, bình thường bên cạnh cũng không cần mang thân binh.
Đạo môn không có những chú trọng như của Nho môn, nếu các nàng là người bình thường, còn có thể kiêng kỵ một chút, nhưng đều là Luyện Khí sĩ, sẽ không tồn tại loại chuyện giấu ở khuê phòng này rồi.
- Phò mã.
- Phò mã.
Hai phi tử của Võ Uy Vương tới hành lễ, các nàng không phải chính cung Vương Phi, địa vị vẫn ở dưới Tô Kính. Chủ yếu là Vô Ưu công chúa phẩm cấp đủ cao, Tô Kính là trượng phu của nàng, loại trắc phi này là so sánh không được.
Hồng y phi tử, tên là Lạc Yên Quân, phi tử áo lam tên là Liễu Thanh Hồng. Hai người các nàng nhìn Tô Kính, cũng rất tò mò, Phò mã này nghe nói khi còn bé là một phế vật, cũng không ai biết làm sao, liền nhân phẩm bộc phát, lớn lên, đã thành một trong các Luyện Khí sĩ cường đại nhất trong đế quốc.
Ngũ quan của Tô Kính thiên hướng về khí chất dương cương, chinh chiến nhiều năm, càng có mấy phần hương vị thiết huyết. Hai phi tử đánh giá hắn, có chút thất lễ, hắn cũng không so đo, cũng không có lúng túng.
- Nghe nói, Phò mã cướp sạch bảo khố của hoàng thất?
Lạc Yên Quân mỉm cười hỏi thăm.
- Nơi nào, có hoàng thúc ở một bên nhìn, ta nửa cắt cũng không thể lấy thêm. Tính tình của hắn, Vương gia là rất rõ ràng a.
Tô Kính trả lời, để cho nhị phi bật cười. Tính tình của Khương Dạ, hai người các nàng đều có nghe thấy.
- Bản vẽ Thông Thiên Tháp kia, có thể cho ta một phần không?
Liễu Thanh Hồng cũng mở miệng yêu cầu này nọ, Võ Uy Vương ở một bên nhìn, chẳng qua là cười, không ngăn cản.
- Bản vẽ này, bên bệ hạ có, Vương gia muốn mà nói, có thể đi hỏi bệ hạ.
- Là ta lỡ lời rồi.
Liễu Thanh Hồng le lưỡi. Dạng như vậy, đưa tới Lạc Yên Quân nhìn chăm chú. Xuất thân tiểu gia tộc, trên lễ nghi liền kém rất xa, Lạc Yên Quân bình thường chú ý, Liễu Thanh Hồng lại muôn như thế, tựa hồ căn bản không quan tâm.
- Phò mã không phải người ngoài.
Võ Uy Vương vỗ vỗ bả vai của Lạc Yên Quân, làm cho nàng an tĩnh, sau đó nói với Tô Kính:
- Hai phi tử này của ta, tu hành cho tới bây giờ, không biết tại sao, trong lúc bất thình lình liền khó có thể tiến thêm. Phò mã có biện pháp tốt gì không?
Hắn chuyển đề tài, để cho Tô Kính cũng có chút kinh ngạc.
Tô Kính suy nghĩ một chút, đây chính là ý tứ giao hảo rồi. Mặc dù hai người quan hệ không tệ, cũng không có lợi ích gút mắt, nhưng quan hệ này sẽ không ổn. Võ Uy Vương chủ động buông thả thiện ý, nếu mình lại không tiếp, như vậy liền sẽ khiến người mệt mỏi.
Loại chuyện ngạo kiều này, nhất định phải nắm giữ mức độ, quá mức mà nói, ai cũng xem ngươi không vừa mắt.
- Đợi ta xem xem.
Tô Kính vừa nói, cũng không sợ thất lễ, vận chuyển Quan Tinh Thuật, rơi vào trên người hai Vương Phi. Này vừa nhìn, hắn quả thực nhìn ra vấn đề.
Hai Vương Phi, thiên tư là cực kỳ tốt, chẳng qua xuất thân tiểu gia tộc, cơ sở không đủ bền chắc. Không bền chắc này, cũng là nhằm vào cửu đại gia tộc mà nói. Nếu các nàng xuất thân cửu đại gia tộc, liền sẽ không như thế.
- Vương gia, hai vị điện hạ đều không có nhiều vấn đề lắm, nếu như tin được ta, để các nàng đi tìm Vô Ưu hỗ trợ, ba năm sau, liền có thể đột phá cảnh giới, đạt tới Kim Đan tầng chín.
Võ Uy Vương thuận miệng hỏi, không nghĩ tới Tô Kính lại có thể bảo đảm.
Tô Kính lấy ra một viên đan dược, bắn cho Võ Uy Vương nói:
- Vị diện của ta sản xuất loại đan dược này, nói thật, người Kim Đan cảnh có vấn đề gì, cũng đều có thể tiêu trừ. Đáng tiếc thứ này sản lượng rất khó. Công chúa là quản gia, dùng như thế nào, nàng định đoạt.
Đan dược này, là dùng Tử Nguyên Tinh Thần Quả luyện chế thành, đích xác là có thể nhằm vào Kim Đan cảnh, tiến hành điều chỉnh thân thể lần nữa. Hai Vương Phi đi tìm Vô Ưu công chúa mà nói, ở trong lĩnh vực của Vô Ưu hấp thu dược lực, hiệu quả sẽ càng thêm tốt, cho nên Tô Kính nói, ba năm sau, hai người các nàng có thể lên cấp Kim Đan tầng chín.
Võ Uy Vương trầm ngâm chốc lát nói:
- Nếu hạ thấp dược hiệu xuống, chỉ cho Tiên Thiên kỳ cùng Trúc Cơ cảnh phục dụng thì sao?
Tô Kính nói:
- Cho dù dược lực ít hơn nữa, Tiên Thiên kỳ cũng chịu không được.
- Là ta lòng tham.
Võ Uy Vương gật đầu.
Trong dược lực này ẩn chứa thiên địa pháp tắc, Tiên Thiên kỳ chẳng qua là đụng chạm đến cánh cửa tu hành, muốn hấp thu loại lực lượng này, là muốn chết đấy.
Tô Kính cười nói:
- Vương gia, chỗ này của ta có một trận pháp, luyện chế ở trong trang bị, có thể làm cho người sử dụng trang bị, mỗi ngày có hạn độ từ trong Thông Thiên Tháp của ta hấp thu lực lượng, mượn nhờ đạo thuật.
Vừa nói, Tô Kính lấy ra một tấm bản đồ, giao cho Võ Uy Vương, đây mới là đồ vật hắn muốn hiến tặng cho Võ Uy Vương.